Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 572: Oppa, Anh đoán sai rồi?

Cập nhật lúc: 2025-07-01 08:36:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm sau khi đến giờ hẹn, Lâm Tố Tâm chuẩn bị đi quán cafe gặp mặt Hàn Duệ. Lâm Tố Tâm đến trước, ngồi ở chổ gần cửa sổ đợi một chút, thì thấy Hàn Duệ mang kính đen, dựng đứng cổ áo gió, lén lúc ở trước cửa nhìn trái nhìn phải mới nhanh chóng tiến vào quán cafe.

Lâm Tố Tâm vẫy vẫy tay để mời anh ta ngồi uống. Hàn Duệ ngồi xuống đối diện với cô vẫn còn lo lắng mà không dám bỏ mắt kính xuống.

Lâm Tố Tâm cười nói :” Oppa, anh không cần lo lắng, không ai chú ý đến anh đâu, không tin anh nhìn bên phải xem ?”

Hàn Duệ nhìn theo hướng Lâm Tố Tâm chỉ, không kìm được sững sờ, vì bên cạnh cách một bàn không xa là thiên vương của giới ca sĩ Thượng Thanh Hoa, mà anh ấy đang cùng nói chuyện với ông chủ quán cafe, dáng vẻ hai người hình như rất thân quen.

Hàn Duệ thở một hơi yên tâm, tháo kính đen xuống :” Các em thường đến đây uống cafe sao ?”

Lâm Tố Tâm gật đầu.

Hai người gọi món xong thì hàn huyên vài câu, không qua bao lâu, Hàn Duệ nhịn không được hỏi Lâm Tố Tâm vài câu về tình hình cá nhân.

“ Lâm tiểu thư, lần trước đi công ty của các em , hình như nghe nói năm nay em 21 tuổi, vậy em sinh năm 199x rồi ?”. Hàn Duệ làm ra vẻ vô tình hỏi.

Lâm Tố Tâm gật đầu nói :” Đúng vậy, thật ra sắp đến sinh nhật thứ 22 rồi. Cho nên em mới nói em muốn làm người mẫu thì tuổi đã quá lớn rồi. “

Hàn Duệ cười nói :” Tuổi không phải là vấn đề, dù sao thì trong giới nghệ sĩ thì người đẹp giống em rất ít, có vẻ ngoài đẹp như vậy thì tuổi tác đã không là vấn đề. Lại nói, thành phố Tô Hải từ xưa đã là nơi sản sinh mỹ nữ khó trách em lại đẹp đến như vậy.”

Lâm Tố Tâm cười nhẹ nói :” Oppa, Anh nói sai rồi, em không phải là người Tô Hải, em là người Thiên Hải. “

Hàn Duệ ngạc nhiên chốc lát :” a ... phải không ? Em cũng là người thành phố Thiên Hải sao ?”

Hàn Duệ trong lòng nhảy nhót, nghỉ Lâm Tố Tâm sinh ra và lớn lên ở Thiên Hải, loại việc này cũng quá trùng hợp rồi.

Lâm Tố Tâm mở to mắt kỳ quái hỏi :” Vì sao nói là cũng là ?”

“ Ồ “ Hàn Duệ vò đầu nói :” Ý của anh là anh cũng là người Thiên Hải, sau này tham gia ứng tuyển mới rời khỏi Thiên Hải đến giải trí Cửu Phong. “

Lâm Tố Tâm đối với giai đoạn quá khứ này rất rỏ ràng, nhưng lại cố ý nói :” Ở Thiên Hải không phải có giải trí Băng Toản là công ty giải trí lớn nhất trong nước sao ? Oppa tại sao không đến đó ?”

Hàn Duệ không đến Băng Toản là vì không được lựa chọn, năm đó Băng Toàn là công ty giải trí lớn có thực lực nhất Hoa Hạ, tuyển chọn thực tập sinh thì cực kì hà khắc. Lâm Tố Tâm rất rỏ ràng điểm này nên cố ý hỏi Hàn Duệ để xem vẻ bối rối của anh ta .

Hàn Duệ quả thực rất bối rối, cười khan vài tiếng nói: “ Không cùng công ty giải trí nên phong cách không giống nhau, phong cách của anh và Băng Toàn không giống nhau, nhưng với Cửu Phong thì giống hơn. “

Lâm Tố Tâm gật đầu nói :” Hóa ra là như thế à !”

Hàn Duệ nhanh chóng di chuyển chủ đề nên hỏi: “Em năm nay 21 rồi chắc là sinh viên đại học hả ?”

Lâm Tố Tâm cười nói: “ Đúng rồi, Em năm nay là sinh viên năm 3 rồi !”

Hàn Duệ lại hỏi: “ Không biết em học trường nào ? Nếu em có thể đến công ty giải trí chắc em là học sinh chuyên ngành âm nhạc, chẳng lẽ là nhân tài âm nhạc của học viên Thiên Hải ?”

Lâm Tố Tâm nhìn chằm chằm anh ta, nhìn đến khi Hàn Duệ cảm thấy căng thằng nhưng liều minh che đậy mới cười nói, qua một lát cô mới cười nói: “ haha, Oppa anh đoán sai rồi, em căn bản không phải là sinh viên âm nhạc Thiên Hải, chuyên ngành cũng không liên quan gì đến âm nhạc, mà em là sinh viên học viện Ngân Diệu khoa tiếng Pháp.”

Hàn Duệ nghe xong lời này thì hít một hơi dài, cơ bản đã quyết định không thể cùng người con gái trước mặt này có quan hệ gì đặc biệt.

Bởi vì, cô gái tên Lâm Tố Tâm mà anh từng quen biết, thứ quan trọng nhất của cuộc đời cô ấy là đàn dương cầm, cô ấy nhất định làm mọi cách để tập đàn mong muốn thi vào khoa dương cầm của học viên âm nhạc để nghiên cứu thêm.

Mê Truyện Dịch

Ngay cả khi điều không mong muốn xảy ra khiến cô ấy không thể tiếp tục luyện tập đàn, cô ấy cũng sẽ không từ bỏ việc theo đuổi âm nhạc của mình, tìm kiếm điều tốt nhất tiếp theo để bước vào con đường sáng tác chuyên nghiệp.

Hiện tại cô gái trước mặt học chuyên ngành gì mà tiếng Pháp. Quả nhiên không giống như tưởng tượng, Lâm Tố Tâm kia sao có thể theo học tiếng Pháp chứ. Cho nên chỉ có tên giống nhau chứ không phải cùng một người.

Hàn Duệ trộm lau mồ hôi trên đầu, cảm thấy bản thân có hơi thần kinh quá rồi.

Nghĩ lại mới biết bạn gái cũ của anh ta đã c.h.ế.t nhiều năm, nghe nói khi đưa t.h.i t.h.ể ra khỏi phòng đàn bị đốt, anh ta thậm chí còn không thể nhận ra bộ dạng của cô sao có thể còn sống được ? Anh làm sao khi vừa nghe tên giống nhau liền liên tưởng cô gái này khả nghi, còn hỏi nhiều như vây?

Lẽ nào năm ngoái anh đóng bộ phim thần tượng xuyên không nên bị tẩy nảo rồi ? Đúng là não tàn mà?

Hàn Duệ càng nghĩ càng cảm thấy nghi ngờ không hiểu ra sao của chính mình dọa sợ luôn rồi. Làm sao anh ta có thể nghĩ đến được hồn ma c.h.ế.t trong học viện âm nhạc lại đang ngồi trước mặt anh.

Có điều Lâm Tố Tâm học tiếng Pháp không phải là không thể, khi có một người đàn ông quan trọng hơn âm nhạc xuất hiện trong đời, cô sẽ đưa ra những lựa chọn đi ngược lại với bản năng của mình dành cho đối phương. Chỉ là Hàn Duệ chưa bao giờ là người quan trọng như vậy mà thôi.

Hàn Duệ buông bỏ được tảng đá trong lòng xuống thì cả người thoải mái hơn nhiều. Anh ta cũng bắt đầu nhớ tới ý định ban đầu tới đây, ngoài việc muốn giải quyết những nghi ngờ khó giải thích của bản thân ra, anh ta còn muốn nhân cơ hội câu dẫn được mỹ nhân tuyệt thế này về tay. Vì vậy, anh ta lập tức điều chỉnh tâm lý, bày ra tư thế đẹp trai và phong độ nhất của bản thân, thoải mái nói chuyện, nói với Lâm Tố Tâm rất nhiều chuyện thú vị trong làng giải trí, đồng thời còn cố ý nói địa vị của anh ta rất cao, để thu hút sự chú ý của Lâm Tố Tâm.

Lâm Tố Tâm luôn bày ra dáng vẻ chăm chú, mắt dường như không chóp nhìn nhìn chăm chú vào Hàn Duệ và thỉnh thoảng thốt lên "Oppa,anh lợi hại nhất", điều này làm thỏa mãn lòng tự trọng của Hàn Duệ rất nhiều.

Sau khi uống trà chiều, Hàn Duệ cảm thấy người phụ nữ trước mặt đã bị sức hấp dẫn của anh hoàn toàn chinh phục, anh chỉ cần cố gắng một chút là có thể mang cô về tay rồi. Vì vậy, anh thuận thế đưa ra đề xuất mời Lâm Tố Tâm đi ăn tối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-572-oppa-anh-doan-sai-roi.html.]

Lâm Tố Tâm cúi đầu, giả vờ do dự không quyết nhìn anh, sau đó thì thào nói: "Cái này ... Oppa, em rất muốn cùng anh đi ăn tối, nhưng hôm nay thật không may, tổng giám Phương đã thông báo cho em công ty có việc muốn em buổi tối lên ca rồi."

Chương 573 Làm trộm khó tránh khỏi chột dạ

Hàn Duệ không ngờ rằng mình sẽ bị từ chối vào thời điểm này nên anh ta không khỏi cau mày nói: "Có chuyện quan trọng không thể để ngày mai giải quyết được sao? Em xem, anh ở mà em nỡ cho anh ăn tối một mình sao? "

Lâm Tố Tâm ngập ngừng nói: "Oppa, em cũng muốn đi cùng anh ... Nhưng công việc này đối với em cũng rất quan trọng. Nếu không tăng ca, tổng giám Phương nhất định sẽ tức giận."

Hàn Duệ giữ cô lại vài lần nữa, thấy thái độ kiên định của cô, anh chỉ biết thở dài nói: "Được rồi, anh hiểu mà. Trước khi ra mắt, anh cũng coi công việc là quan trọng nhất. Nhìn thấy em nổ lực như vậy, dường như anh đã nhìn thấy anh của ngày xưa ... nháy mắt sáu bảy năm trôi qua trong rồi.”

Lâm Tố Tâm nghe anh ta đánh đồng bản thân với cô thì kinh tởm muốn chết. Anh ta có thể so với cô cô sao? Ý nghĩ của Hàn Duệ toàn việc không đứng đắn, nỗ lực làm việc? Là nỗ lực lừa cô viết ca khúc và cố gắng câu dẫn con gái nhà giàu như Nhậm Tương Quân? Nhưng mà, cô lại không thể hiện ra, chỉ có thể cười miễn cưỡng: "Em làm sao có thể so sánh với anh được? Oppa, sáu bảy năm trước anh đã trở thành đại minh tinh rồi, Em sáu bảy năm sau cũng không biết là làm công việc gì nửa.”

Hàn Duệ nở một nụ cười mà anh tin rằng rất hấp dẫn: "Lâm tiểu thư... anh có thể gọi em là Tố Tâm được không?"

Nói xong, không đợi Lâm Tô Tâm phản ứng, liền tự mình tiếp lời nói: "Tố Tâm, cô gái xinh đẹp như em nhất định sẽ gặp may mắn, sẽ gặp quý nhân giúp đỡ. Em có tin anh không?"

Quý nhân? Anh ta sẽ không nói về mình chứ? Lâm Tố Tâm nhịn không được cười lạnh trong lòng, người đàn ông này đang ám thị với cô, chỉ cần cô bằng lòng phát triển quan hệ với anh ta thì có thể tìm cách dẫn dắt cô sao? Sao không đi tè một bãi mà soi lại chính mình. Đừng nói cô không cần, cho dù thật sự nghèo khó lao đao, cô cũng sẽ không tìm một nghệ sĩ hờ như anh ta.

Lâm Tố Tâm hơi cúi đầu, ngượng ngùng nói: "Cảm ơn Oppa đã động viên. Vậy ... em về trước đây."

Hàn Duệ đứng dậy nói: "Anh tiễn em."

Lâm Tô Nhiễm nhanh chóng lắc đầu: "Không cần đâu, em tự mình đi về được. Nơi này chỉ cách công ty chúng em mấy trăm mét."

Hàn Duệ kiên quyết nói: "Anh vẫn nên đưa em về. Dù không xa nhưng trên đường vẫn có thể có bọn côn đồ, một cô gái đi một mình vẫn là không an toàn."

Lâm Tố Tâm nói: "Hiên tại trời vẫn còn chưa tối, hơn nữa ngày nào em cũng đi trên con đường này, nên chắc chắn sẽ không có vấn đề gì, nếu Oppa bị chụp hình thì sẽ không tốt, em tự mình đi về được rồi."

Hàn Duệ chần chừ nói: "Vậy ... khi về đến nhà nhớ nhắn tin cho anh nhé."

Lâm Tố Tâm gật gật đầu biểu thị đã biết, sau đó vội vàng rời đi.

Hàn Duệ ngồi trở lại chỗ của mình, châm một điếu thuốc. Nhìn thấy bước đi vội vã của Lâm Tố Tâm, nhịn không được nở một nụ cười mãn nguyện. Cô gái xinh đẹp như Lâm Tố Tâm lại có thể ngây thơ đến như vậy, nhìn cách cô ấy chạy trốn khi bị trêu chọc, nói không chừng cô ấy vẫn còn là một trinh nữ. Lần này, anh có thể coi là người được lợi rồi.

Hôm nay anh chuẩn bị mang cô gái này lên giường, không ngờ tiểu mỹ nhân này khá bảo thủ, không muốn hẹn hò với anh vào buổi tối, thật là ngoài ý muốn.

Tuy nhiên, điều này càng khiến anh có hứng thú với Lâm Tố Tâm hơn. Phụ nữ không dễ dãi càng khiến đàn ông khao khát chinh phục.

Cùng lúc đó, Lâm Tố Tâm vội vàng rời khỏi quán cà phê, trong lòng thầm nghĩ: Ồ không, không để ý đến thời gian, Hạ Minh Tuyên chắc là đã tan ca về nhà ! Nếu người đàn ông không thấy cô, anh có lẽ sẽ lại không vui.

Đương nhiên, cô không thể để Hàn Duệ đưa cô về, ở phương diện này là lạt mềm buộc chặc , hôm nay đối với Hàn Duệ như gần như xa, khiến cho tên cặn bã đó càng có ấn tượng với cô, điều này sẽ giúp kế hoạch của cô có thể triển khai. Lý do quan trọng hơn là Hạ Minh Tuyên sắp về nhà, nếu Hạ Minh Tuyên nhìn thấy Hàn Duệ đưa cô về nhà, thì cô không cách nào giải thích được.

Vì vậy, để đảm bảo sự hòa thuận của gia đình nhỏ, Lâm Tố Tâm nín thở trở về nhà đúng giờ.

Cô cứ tưởng mình nhanh chóng quay về đúng giờ, nhưng có điều cô không ngờ là vừa mở cửa đã thấy Hạ Minh Tuyên đang ngồi trong phòng khách.

Lâm Tô Tín sửng sốt một chút, mới nói: "Này nha, anh hôm nay trở về sớm như vậy!"

Hạ Minh Tuyên liếc nhìn cô có chút không vui rồi nói: "Bảo bối, hôm nay em không ở công ty sao? Anh về sớm định đưa em đi ăn tối, nhưng gọi điện thoại không ai nghe, đi phòng làm việc của em cũng không gặp. Từ Hiểu Vân nói buổi chiều đã một mình rời đi?”

Lâm Tố Tâm trong lòng nhảy dựng một cái, không ngờ cô lần đầu dấu vị hôn phụ đi gặp riêng người khác thiếu chút nửa đã bị bắt gặp.

Nhưng cũng may, nghe được ý tứ Hạ Minh Tuyên, anh chỉ cảm thấy không tìm được cô nên có chút bực bội, anh cũng không nghi ngờ gì cô.

Lâm Tố Tâm nhanh chóng giải thích: “Em cảm thấy mấy hôm nay quá mệt mỏi vì tập luyện ,nên em chỉ muốn ra ngoài hít thở không khí, vì vậy em đã đi mua sắm trên phố một mình.

Hạ minh Tuyên nghi ngờ hỏi, "Thật sao? Nhưng bảo bối, sao emkhông mua gì vậy?"

Lin Suxin ho khan một tiếng, "Minh Tuyên, chẳng lẽ trong lòng anh cho rằng người ta là loại phụ nữ bại gia như vậy sao? Phụ nữ khi dạo không nhất thiết phải mua sắm, chỉ cần đi dạo chút là được."

Thỏ nhà tôi luôn ngoan ngoãn, ngoại trừ công việc ra thì cô không bao giờ cố tình giấu diếm chuyện gì hay làm trái ý mình anh. Vì vậy, Hạ Minh Tuyên cũng không nghĩ nhiều, thản nhiên than thở: "Muốn ra ngoài đi dạo, có thể trực tiếp đến công ty tìm anh không được sao? Hiện tại văn phòng của anh ở khu trung tâm thương mại thành phố em còn chưa đi qua ?

Lâm Tố Tâm lập tức thể hiện lòng trung thành: "Cái này... người ta vẫn chưa nghĩ đến á, lần sau đến công ty anh em sẽ mang cho anh một bữa trưa tình yêu được không?"

Hạ Minh Tuyên vươn tay bóp chặt cằm cô, cúi người hôn nhẹ: “Cái này cũng không tệ !”

Lâm Tố Tố ngoan ngoãn ôm cổ anh hôn lại, đồng thời trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.Cậu ba Hạ luôn nghi ngờ và cảnh giác, nhưng anh lại rất tin tưởng cô, điều này làm Lâm Tố Tâm càng thêm tội lỗi.

Con người thực sự không thể làm điều xấu, nếu làm điều xấu thì chắc chắn sẽ khó tránh khỏi chột dạ, khó tránh khỏi lại nói dối lừa người và còn lo lắng bị người khác bắt được. Lừa dối Hạ Minh Tuyên đối với Lâm Tố Tâm mà nói là một nhiệm vụ cực kỳ khó khăn. Người đàn ông phúc hắc là không cho phép người khác lừa mình, theo như Lâm Tố Tâm biết thì tất cả những kẻ cố gắng giở trò trước mặt cậu ba Hạ đều c.h.ế.t cực kỳ thảm. Khi cậu ba Hạ báo thù người khác, anh rất tàn nhẫn, cho dù là thư ký riêng đã ở bên anh ta mấy năm, anh ta cũng sẽ không bao giờ nương tay. Nếu anh biết cô cùng người đàn ông khác hẹn hò … Lâm Tố Tâm âm thầm rùng mình.

Hạ Minh Tuyên cảm thấy cô run rẩy, nên siết chặt vòng tay ôm chặt cô vào lòng, thì thầm: "Bảo bối, em lạnh sao? Hôm nay em mặc hơi ít đó?"

Loading...