Thiếu niên ôm má, “ôi” một tiếng, kêu lên: “Đừng, đừng…chị Vân, sao chị lại bắt đầu rồi?”
Chị Vân nói: “Cảm giác tốt lắm”. Lại quay đầu nhìn Lâm Tố Tâm: “Em đừng thấy Jacky tuổi còn nhỏ, nhưng lại là kỹ thuật viên thu âm chủ chốt ở chỗ chúng tôi đây, rất nhiều khách nữ đặc biệt điểm mặt chỉ tên cậu ấy đấy”.
Khóe miệng Lâm Tố Tâm co quắp, luôn cảm thấy “khách nữ”, rồi “điểm mặt chỉ tên” gì gì đấy, nghe có hơi giống cái ngành nghề đặc thù đó đó…
Mê Truyện Dịch
Thấy cô lễ tân định đi, Lâm Tố Tâm nhanh chóng gọi cô ấy lại: “Vừa rồi em có một người bạn đang thu âm trong phòng số 2, nếu cô ấy tới tìm em, làm phiền chị bảo cô ấy đến đây nhé. Cô ấy là một cô gái trạc tuổi em, khuôn mặt tròn tròn đôi mắt to to, rất dễ nhận biết”.
Chị Vân đồng ý rồi xoay người rời đi.
Lâm Tố Tâm nhìn theo bóng lưng cô ấy rời đi, vừa quay đầu lại thì phát hiện cậu chàng Jacky đang nhìn cô mới vẻ mặt tò mò. Thấy cô nhìn lại, cậu hỏi: “Tôi thấy cậu không lớn hơn tôi bao nhiêu, năm nay bao tuổi?”
Lâm Tố Tâm nói: “Mười sáu”.
Jacky nói: “Ôi dào, trùng hợp quá, tôi cũng vậy! Chúng ta thật là có duyên! Cậu sinh tháng mấy! Tôi sinh ngày 1 tháng 1, chắc chắn tôi lớn hơn cậu”.
Lâm Tố Tâm: “…”.
Cái này có gì mà trùng hợp, nhìn bề ngoài là biết hai người trạc tuổi nhau rồi! Nhưng mà, cái tuổi như Jacky mà làm kỹ thuật viên thì đúng là rất hiếm thấy.
Bởi vì yêu cầu kỹ năng chuyên nghiệp đối với kỹ thuật viên thu âm tương đối cao, hơn nữa cần chứng chỉ để làm việc, thông thường những kỹ thuật viên thu âm chính quy đều được đào tạo qua trường lớp chuyên nghiệp mấy năm, thậm chí có một số kỹ thuật viên thu âm chuyên nghiệp của các công ly lớn tốt nghiệp từ các trường đại học nổi tiếng về chuyên ngành kỹ thuật âm học, có người là thạc sĩ, thậm chí là tiến sĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-561-cung-xu-nu-gian-ac.html.]
Jacky cũng không đợi cô trả lời đã nói tiếp: “Vừa rồi nghe ca khúc cậu đàn quá là êm tai! Tuy rằng tôi cảm thấy ngón tay của cậu hơi thiếu linh hoạt một chút, nhưng kỹ năng biểu diễn của cậu rất điêu luyện, nhiều chi tiết được xử lý rất tuyệt vời, xem tuổi của cậu, chắc chắn cậu là học sinh của trường trung học trực thuộc nhạc viện Thiên Hải nhỉ? Nhưng mà, trường trung học trực thuộc nhạc viện Thiên Hải không có phòng thu chuyên biệt mở cửa cho học sinh sao? Sao lại đến đây thu âm?”
Lâm Tố Tâm: “…”
Jacky: “Tôi lén nói cho cậu biết nhé, thu âm đàn piano bên này vô cùng thiếu chuyên nghiệp, thu âm bài hát thì còn tạm được! Hay là cậu chuẩn bị đăng ký vào trường trung học trực thuộc nhạc viện Thiên Hải? Cũng đúng, nghe nói bây giờ lúc thí sinh đăng ký đều phải mang theo một đoạn thu âm mình biểu diễn, đây là xu hướng hiện nay!”
Lâm Tố Tâm: “…”
Jacky: “Đúng rồi, vừa rồi cậu đàn bài gì thế? Sao từ trước đến nay tôi chưa bao giờ nghe thấy nhỉ? Nó mang lại cho tôi một cảm giác rất bi thương, vô cùng thích hợp cải biên thành tình ca. Bài này do nhạc sĩ nào viết đấy, cậu làm ơn nhanh nói cho tôi chút đi, thật sự rất truyền cảm!...Ài, sao cậu không nói chuyện?”
Lâm Tố Tâm không thể nhịn được nữa: “Cậu lắm lời thế?”
Cậu chàng hơi sửng sốt một chút, lập tức cười nói: “Xin lỗi xin lỗi, con người tôi quả thật nói hơi nhiều”.
Lâm Tố Tâm nói: “Nhìn ra rồi”.
Jacky cười nói: “Tôi không nói nữa, cậu nói đi, cậu chuẩn bị thu âm mấy bài, mục đích thu âm là gì, có yêu cầu đặc biệt gì đối với chất lượng âm thanh và hậu kỳ không? Biết được tình hình cụ thể mới có thể có hiệu quả thu âm tốt hơn”.
Những lời này khá là chuyên nghiệp đấy.
Tuy rằng Lâm Tố Tâm cảm thấy dáng vẻ của cậu ta không đáng tin cậy cho lắm, tuổi lại còn nhỏ, rất nghi ngờ trình độ chuyên nghiệp của cậu ta, nhưng vừa rồi chị Vân đã nói như vậy, có lẽ cũng không tìm được kỹ thuật viên tốt hơn, chỉ có thể dùng tạm trước thôi.