Anh ta vốn dĩ không có kế hoạch tổ chức concert cho Lâm Tố Tâm trong năm nay, việc này là do Từ Tiêu Ý tự chủ động sắp xếp riêng, nếu không thì concert của Lâm Tố Tâm thế nào cũng sẽ dời lại vào năm sau, thời gian hai năm cũng đủ cho hai người kết hôn sinh con, làm sao sự việc đến mức như bây giờ.
Hiện tại, vì Từ Hiểu Đông chêm ngang một đòn như này, Lâm Tố Tâm đã nhận được lời hứa tổ chức concert, muốn ngăn cản cô ấy thì khó tránh gặp phải sự phản đối của cô ấy, và mọi chuyện sẽ trở nên khó xử lý hơn rất nhiều.
Hạ Minh Tuyên từ lâu đã ghét Từ Tiêu Ý, nhưng Lâm Tố Tâm cứ một lời hai lời đều muốn nâng anh ta, nên càng khiến anh ta thêm ghét.
Lúc bình thường, cậu ba họ Hạ vì muốn vị hôn thê nhỏ bé của mình ngoan ngoãn, nên thường sẽ không thô lỗ và bộc trực như vậy, anh ta luôn cố gắng dỗ dành hoặc nhượng bộ cô, nhưng hôm nay, anh ta cảm thấy rất bực bội, cũng không đủ kiên nhẫn để nói lý với cô.
Anh chỉ biết rằng, anh phải cho Lâm Tố Tâm biết, cô ấy rốt cuộc nên nghe lời ai mới đúng.
Hạ Minh Tuyên rất cứng rắn nói: “Chuyện này cứ quyết định như vậy đi, tôi sẽ thông báo với công ty dừng kế hoạch concert, mọi công việc của em cũng dừng lại, từ tuần sau đi theo tôi, cùng tôi đi xã giao này nọ, chuẩn bị đồ cưới. Mấy ngày này em ở nhà đi, không được phép đi đâu hết.”
Anh ta lạnh lùng nói xong, chuẩn bị đứng dậy chuẩn rời đi.
Lâm Tố Tâm nóng lòng ngồi dậy, nhào tới anh ôm eo anh từ phía sau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5532-yeu-cau-cua-cau-ba-ho-ha.html.]
“Chờ đã, anh không được phép đi!”
Hạ Minh Tuyên dừng lại một chút, cũng không có cố gắng đẩy cô ra, nhưng trong miệng nói: “Vừa rồi thì em bảo tôi cút ra ngoài, bây giờ còn muốn bảo tôi ở lại?”
Lâm Tố Tâm tức giận nói: “Anh không thể tùy tiện quyết định chuyện của tôi như thế này được! Anh có biết tôi đã cô gắng nỗ lực như thế nào cho concert không? Anh biết rất nhiều nhân viên trong công ty đã phải tăng ca, làm bao nhiêu công việc không? Bây giờ anh nói một câu dừng lại là dừng lại, như thế nỗ lực của mọi người đều uổng phí anh có biết không!”
Hạ Minh Tuyên lạnh lùng nói: “Vậy thì sao? Bọn họ không nhận được tiền khi tăng ca sao?”
Lâm Tố Tâm khó chịu: “Anh ... anh sao có thể như thế này chứ! Anh không nghĩ đến cảm xúc của người khác sao? Tôi là người, tôi không phải là công cụ để sinh đẻ. Tôi có quyền quyết định khi nào tôi sẽ kết hôn và khi nào tôi sẽ có con! Anh cũng không có quyền ngăn cản tôi tổ chức concert, đây là công việc của tôi, là tự do của tôi!”
Hạ Minh Tuyên nghiêng người sang, ánh mắt thâm trầm nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của cô, thu vào hết vẻ lo lắng trên khuôn mặt cô.
Mê Truyện Dịch
“Đương nhiên là tôi có quyền lực này.” Hạ Minh Tuyên nói: “Em là người của tôi, đáng lẽ ra em nên nghe lời tôi mới đúng. Hơn nữa, lấy thân phận là nhà đầu tư, tôi cũng có quyền đình chỉ kế hoạch.”
Lâm Tố Tâm mở to mắt kinh ngạc, cô chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó Hạ Minh Tuyên sẽ dùng tiền để gây áp lực với cô. Cho dù anh ta đập bao nhiêu tiền trên người mình, thì cũng tế nhị không nhắc tới, nhưng bây giờ anh ta rõ ràng tự cho mình là “nhà đầu tư” của cô.