Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Tố Tâm nhìn anh chằm chằm không tin nói: “Tôi sai? Tôi sai ở đâu? Sinh con là chuyện của hai người. Tôi có quyền lựa chọn không! Anh cơ bản là không tôn trọng tôi chút nào hết!”
Hạ Minh Tuyên nheo mắt nói: “Tôi không tôn trọng em? Hay lắm, em không dùng biện pháp tránh thai trước khi có được sự đồng ý của tôi, đó là do tôi sai sao, bình thường không phải em không quan trọng hóa sao? Cũng không phải em nói muốn sớm có con sao? Ngay cả khi lúc đó em không vui đi chăng nữa thì em làm ầm lên là được rồi, còn phải đi uống thuốc tránh thai sau khi mọi chuyện xảy mới được? Em có biết uống cái đó có hại rất lớn đối với lần đầu mang thai không?
Lâm Tố Tâm bị anh mắng, cô vừa tủi thân vừa tức giận, bụm miệng nói: “Anh thì chỉ biết mắng tôi, đương nhiên tôi biết cái đó hại rất lớn, nếu không phải hôm qua anh ở bên trong không muốn…, thì tôi cần phải uống nó sao?”
Hạ Minh Tuyên cau mày nói: “Em không muốn có một đứa bé như vậy sao? Chẳng lẽ em đã thật sự thích người khác rồi?”
“Tôi không có!” Lâm Tố Tâm lập tức phản bác, “Nhưng bây giờ tôi thật sự không thể sinh con!”
Hạ Minh Tuyên ngồi xuống bên cạnh giường, bàn tay thon dài mạnh mẽ đặt lên m.ô.n.g cô, đầy uy h.i.ế.p nói: “Tốt nhất em nên nghĩ ra một lý do tốt hơn để thuyết phục tôi, nếu không …” Cậu ba Hạ vỗ về cái m.ô.n.g nhỏ có độ đàn hồi tuyệt vời, “Nếu không tôi sẽ trói em trên giường, làm cho đến khi em mang thai thì thôi, có uống thuốc gì cũng vô dụng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5521-day-khong-phai-la-van-de-tien-bac.html.]
Lâm Tố Tâm sợ đến cứng cả người, vội vàng kéo chăn lên đắp cho mình rồi nói: “Tôi ... Tôi không phải đã nói với anh rồi sao? Concert của tôi đã được ấn định vào tháng ba năm sau, chỉ cách hiện tại có tám tháng mà thôi. Nếu bây giờ tôi mang thai, đến lúc đó sắp sinh thì làm thế nào tôi có thể tổ chức concert được chứ?”
Hạ Minh Tuyên nhướng mày nói: “Chỉ vì cái chuyện này? Nếu em mang thai thì sẽ sinh đứa nhỏ trước, concert sẽ bị hoãn lại. Chồng em không đến nỗi ngay cả tiền mở còn concert cũng không mở được, đến lúc đó muốn mở bao nhiêu tùy thích.”
Lâm Tố Tâm vội vàng nói: “Cái này không giống nhau anh hiểu không?”
“Chỗ nào không giống?”
Lâm Tố Tâm nói rõ: “Nếu bây giờ tôi mang thai, thì sau khi tôi sinh em bé thì cũng phải ở cữ, kéo dài đến một năm lận đó! Sau đó tôi phải tập dượt và sắp xếp lại phần biểu diễn, lại phải mất thêm một năm nữa, buổi hòa nhạc phải ít nhất một năm sau nữa mới được tổ chức!”
Hạ Minh Tuyên nói: “Vậy thì sao? Chồng em sẽ phá sản từ năm này sang năm khác sao? Tôi hứa, vào năm sau tôi sẽ tổ chức cho em một concert lớn hơn và tôi sẽ cho em bất cứ thứ gì em muốn!”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm trừng anh ta: “Đây không phải là vấn đề tiền bạc! Giám đốc Từ nói đây là phương thức tuyên truyền ở ẩn trong hậu trường, điều quan trọng nhất là phải tiếp tục thu hút sự chú ý của công chúng thông qua nhiều phương tiện khác nhau để đảm bảo sự nổi tiếng, vì vậy muộn nhất là tôi phải tổ chức một concert vào năm sau, nếu không, mức độ nổi tiếng của tôi sẽ từ đỉnh cao mà trượt dốc, sau này nếu tôi tổ chức một concert khác thì nó cũng sẽ không có hiệu ứng như hiện tại nữa.”