Sắc mặt cậu ba họ Hạ tối sầm lại, lạnh lùng liếc nhìn Lâm Tố Tâm.
Lâm Tố Tâm thấy anh ta đã nhìn thấy, cũng sòng phẳng không giật đi, cô chỉ bĩu môi nói: “Ai ... ai kêu anh lén chụp ảnh người khác, tôi cũng chụp lại thôi! Như vậy mới công bằng!”
Hạ Minh Tuyên ỷ tay dài, giơ điện thoại di động lên cao và bấm vào nút phát ở vị trí ngoài tầm với của Lâm Tố Tâm.
Trong video, anh bị thỏ con bổ nhào xuống giường, quằn quại xin tha, trông bộ dáng như bị bắt nạt.
Hạ Minh Tuyên mặt tối sầm lại. Chuyện này nếu bị truyền ra ngoài mà người khác nhìn thấy, nhất định sẽ nghĩ anh ta là đồ bị vợ ăn tươi nuốt sống, ở nhà bị vợ quản chặt không có một tí nào uy nghiêm! Quá không hợp sự thật!
Anh ta đợi Lâm Tố Tâm trong nháy mắt, nhanh chóng xóa video.
Lâm Tô Tâm còn đang nhảy cẫng lên nói: “Ấy, sao anh nhỏ mọn thế, để người ta lưu lại xem thì có vấn đề gì chứ? Anh không nghĩ anh như vậy rất đáng yêu sao? Đó là điện thoại của anh, anh xóa cho em làm cái gì?”
Hạ Minh Tuyên hừ lạnh, ném điện thoại sang một bên, chậm rãi tiến lại gần Lâm Tô Tâm: “Đáng yêu? Tôi không nghĩ mình có liên quan gì đến sự đáng yêu đấy? Thỏ con hiện tại lá gan rất là lớn, đã đến lúc phải dạy cho em, cái gì gọi là mối quan hệ vợ chồng rồi.”
Lâm Tố Tâm lo lắng lùi lại vài bước, nhưng eo cô đã bị ôm chặt.
Sau khi vận động như thường lệ, Lâm Tố Tâm buồn ngủ đến mức mắt mở không ra, dụi vào chiếc gối mềm mại là đi vào mộng đẹp.
Hạ Minh Tuyên ôm cô sau lưng cô, ghé hôn một nụ hôn nhẹ vào tai cô rồi thì thầm: “Cưng à, sinh cho tôi một đứa con đi, như thế tôi sẽ có hai cục cưng rồi…”
Lâm Tố Tâm mơ mơ màng màng, hoàn toàn không nghe rõ, cô chỉ cảm thấy anh rầm rì gì đó làm cô không ngủ được, nhịn không được giơ quơ quơ chân, sau đó bịt tai lại.
“Thực sự đấy, bình thường trông anh dường như đã lớn rồi, nhưng thực ra anh vẫn còn là một đứa trẻ...”
Hạ Minh Tuyên buồn cười nhìn cô, lắc đầu cười nhẹ, nhét bàn tay nhỏ bé của cô lại vào chăn rồi lại nhét góc chăn cho cô, sau đó vòng tay qua ôm cô ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5491-day-van-la-mot-dua-tre.html.]
Đến hơn mười giờ sáng, Lâm Tố Tâm mới tỉnh dậy.
Cô ôm chăn bông mơ hồ nhớ lại, ngày hôm qua người đàn ông xấu xa đó đẫ nói với cô cái gì nhỉ? Lúc đó, cô ấy cảm thấy rất buồn ngủ, buồn ngủ đến mức không để ý lắng nghe gì cả, đến bây giờ thực sự không thể nhớ lại được.
Cô nghĩ đi nghĩ lại rồi lại thiếp đi, lúc sau mới bị Hạ Minh Tuyên đánh thức.
“Cưng à, dậy đi, em ngủ đến trưa rồi, không đói sao? Dậy ăn cơm đi!”
Hạ Minh Tuyên nói bên tai cô, nhưng Lâm Tố Tâm khua tay như đuổi ruồi rồi đập trúng vào mặt anh ta, đẩy anh ta ra.
Cậu ba họ Hạ cau mày, véo cái mũi nhỏ nhắn của cô.
Lâm Tố Tâm lập tức thở không thông, lẩm bẩm vài tiếng, rốt cục cũng mở mắt ra.
Cô mơ thấy mình đang bơi lội ở biển ,nhưng không cẩn thận bị đuối nước, cô giãy dụa mãi cũng không được, khi tỉnh dậy thấy người đàn ông xấu xa này lại giở trò, cô chợt tức giận không có chỗ phát tiết ngồi dậy túm lấy áo sơ mi của Hạ Minh Tuyên, khởi binh hỏi tội: “Anh làm gì đó? Lại bắt nạt tôi nữa rồi ...úi!”
Lâm Tố Tâm còn chưa kịp thể thực hiện hành vi bạo lực gia đình với Hạ Minh Tuyên, cô đã cảm thấy bên hông một trận đau nhức, thiếu chút nữa trực tiếp ngã về trên giường.
Cậu ba họ Hạ vội vàng vươn tay ôm lấy eo của cô, để cô tựa vào n.g.ự.c của mình, thấp giọng hỏi: ‘Cưng à, em vẫn khỏe chứ?”
Lâm Tố Tâm trừng mắt nhìn anh, trong mắt cô đầy cảm xúc lên án.
Hạ Minh Tuyên nhanh chóng thừa nhận sai lầm của mình với một thái độ tốt: “Được rồi, là lỗi của tôi, còn mỏi phải không? Để tôi ấn cho em nhé?
Vừa nói xong thì lòng bàn tay anh ta di chuyển đến eo Lâm Tố Tâm, không nặng không nhẹ ấn niết trên vòng eo mềm mại tinh tế kia.
Lâm Tố Tâm tranh thủ đẩy hắn ra nói: “Tôi... Tôi muốn đi tắm!”
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên biết cô gái nhỏ này đang cố tình kiếm chuyện, nhưng anh ta vẫn đứng lên theo cô, nói: “Vậy tôi đi pha nước tắm cho em.”