Lâm Tô Tâm sửng sốt một lúc, sau đó lập tức nhào tới, vươn bàn tay nhỏ bé ôm eo anh, nháy mắt nói: “Này... Em hiểu ra rồi... Anh Hạ, vậy để em phục vụ anh nhé... ”
Hạ Minh Tuyên hài lòng ngả người nằm xuống phía sau, đang muốn trải nghiệm "dịch vụ" mà tiểu thỏ nhà anh chuẩn bị phục vụ anh, kết quả là một giây sau, anh thiếu chút nữa nhay dựng lên.
Thỏ Lâm Tố Tâm giơ móng vuốt ra chạm vào hông anh, lập tức bắt đầu liên tục cào.
Lâm Tố Tâm từ lâu đã biết Hạ Minh Tuyên cực kì sợ nhột, Lầm Tố Tâm thường hay cười nhạo anh, cô ấy còn nói đàn ông sợ nhột chả khác nào sợ vợ.
Ðương nhiên, Hạ Minh Tuyên không thừa nhận điểm này, anh luôn cảm thấy mình là người làm chủ trong nhà, chỉ là vì luôn cảm thấy có lỗi với con thỏ nhỏ của mình, cho nên mới rất tôn trọng vợ, yêu thương vợ, từ đâu mà lại liên quan tới chuyện "sợ vợ" vậy?
Nhưng mà, mặc kệ anh có sợ thỏ con nhà anh hay không, thì anh thực sự rất sợ nhột, lúc này bị Lâm Tố Tâm công kích thành công, lập tức liền gập cả người lại
"Này! Bảo bối, thả anh ra ... Anh cảnh cáo em, dừng lại nhanh chóng, nếu không anh sẽ không khách khí với em đâu!" Hạ Tam Thiếu vừa cười vừa thở hồng hộc cảnh cáo Lâm Tô Tâm
Lâm Tố Tâm không sợ anh, bĩu môi nói: "Nếu anh đã muốn không khí với em, vậy thì em càng không nên dừng tay lại! Hơn nữa, anh không có nói là chỉ cần em dừng tay lại , anh liền không trả thù? Dù sao cũng bị trả thù lại, em phải chơi cho đủ vốn đã! "
Hạ Minh Tuyên sững sờ một lúc, phát hiện ra rằng vị hôn thê bé nhỏ của mình đã trở nên thông minh hơn trước? Hồi trước toàn tự tay anh đào hố xong cô ấy sẽ nhạy vào, bây giờ vậy mà có thể phát hiện ra bẫy mà anh muốn giăng cô ấy.
Chẳng lẽ tật xấu bụng có thể di truyền được?
Hạ Minh Tuyên không chịu thừa nhận, tất cả là do anh quá thích việc bắt nạt tiểu thỏ nhà mình. Dù là người đơn thuần đến đâu, càng bị lừa nhiều lần, họ đều sẽ tổng kết lại rồi rút ra tích luỹ được kinh nghiệm cho mình, chưa kể Lâm Tố Tâm vốn là cô gái thông minh, đương nhiên xác xuất cô ấy mắc bẫy của anh sẽ thấp hơn rồi.
Anh nhanh chóng thay đổi lời nói: "Bảo bối, em thả anh ra trước đi, như thế này đi, anh thề, nhất định sẽ không nhân cơ hội bắt nạt em nữa, thật đấy, lần này anh cam đoan sẽ không lừa em nữa!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5482-nguoi-dan-ong-so-nhot-se-so-vo.html.]
Trên thực tế, anh vẫn âm mưu để lại một cái bẫy.
Cam đoan sẽ không "nhân cơ hội" mà bắt nạt cô ấy, nhưng ngay từ đầu anh đã có ý định bắt nạt cô, chuyện này cũng không được tính là liên quan gì đến vụ này, tóm lại nhất định là sẽ bắt nạt lại rồi, còn nguyên nhân là gì, thì không phải anh vừa nói rồi sao?
Lần này Lâm Tố Tâm không hề phát giác ra được vấn đề ẩn trong đó, cô ấy thật sự dừng một chút, nghiêng đầu nói: "Thật sao?"
Bộ dáng đáng yêu đó khiến người ta càng muốn khi dễ.
Hạ Minh Tuyên lập tức nói: "Thật, thật hơn cả ngọc!"
Lâm Tố Tâm còn chưa kịp lên tiếng, đột nhiên có tiếng bíp từ tủ bên giường truyền đến.
Cả hai người đều sững sờ trong giây lát, Lâm Tố Tâm vội vàng nhảy ra khỏi giường muốn lấy điện thoại di động từ trong tủ ra, nhưng mà Hạ Tam Thiếu phản ứng nhanh hơn, thêm nữa thân thể anh ta cao lớn, chiếm ưu thế thuận lợi, nhanh chóng cướp được di động.
Lâm Tố Tâm cúi người giật lấy điện thoại, hét lớn: "Ðây là điện thoại của em, anh không được xâm phạm quyền riêng tư của người khác!"
Mê Truyện Dịch
Hạ Tam Thiếu không biết chuyện riêng tư là gì, anh cố ý giơ điện thoại lên cao, nhìn dáng vẻ của cô ấy nhảy lên chộp như con thỏ nhỏ trước mặt anh, dù thế nào cũng không thể với tơi, khóe miệng anh bỗng nhếch một nụ cười xấu xa.
Tuy nhiên, những giây tiếp theo, nụ cười của anh bỗng cứng đờ trên môi.
Bởi vì, anh đột nhiên phát hiện ra nguyên nhân khiến điện thoại phát ra âm thanh là do Lâm Tố Tâm không biết lúc bật chức năng ghi âm của điện thoại lên, mà cô ấy lại quên tắt âm thanh cho nên, khi đoạn video kết thúc liền phát ra tiếng kêu nhắc nhở.
Và tất nhiên, cảnh Lâm Tố Tâm muốn ghi lại, chính là khoảng khắc vẻ mặt nhăn nhó của anh khi bị cù léc.