Người con trai bất ngờ nhìn cô, nói: “Thật không? Cô bằng lòng bán sao? Tôi thấy cô vừa mua mấy quyển album của Sabrina, cô cũng là fan của cô ấy sao?”
Lâm Tố Tâm cười nói: “Không sao đâu, tôi còn mấy quyển nữa, hơn nữa còn là ấn bản có chữ ký, anh có muốn không?”
Mê Truyện Dịch
Người con trai do dự một lát, hình như là có hơi không dám tin. Album bản giới hạn của Sabrina khó mua như vậy, người bình thường sao nỡ lấy ra bán cho người không quen biết chứ?
Sẽ không phải là muốn lừa tiền đó chứ?
Nhưng mà, nhìn Lâm Tố Tâm lớn lên xinh đẹp như này, lại một thân mặc toàn hàng hiệu, có vẻ như là một cô chủ nhà giàu xinh đẹp, người đàn ông theo bản năng lại có hơi ngập ngừng. Trông có vẻ là không giống kẻ lừa đảo, thế nhưng không nên chỉ đánh giá con người qua vẻ bề ngoài...
Người con trai chần chừ nói: “Cái này... cô chuẩn bị bán bao nhiêu tiền? Khi nãy chắc cô cũng đã nghe rồi, tôi không phải là người có tiền, không thể trả quá nhiều tiền, nếu không thì tôi đã trực tiếp mua trên mạng rồi... Mặc dù tôi rất thích quyển album này nhưng nếu nó quá đắt, tôi cũng thật sự mua không nổi.”
Lâm Tố Tâm lắc đầu, nói: “Không cần anh trả tiền, tôi tặng anh là được rồi.”
Người con trai kinh ngạc nói: “Cái gì? Cô muốn tặng tôi?”
Lâm Tố Tâm gật đầu.
Người con trai hồ nghi nhìn cô mấy lần, nhưng không cảm ơn cô ngay mà lại vô cùng cảnh giác nói: “Tôi nói này... Cô gái, rốt cuộc cô có mục đích gì, hay là cứ nói thẳng ra đi? Đừng dùng mấy chuyện kiểu này lừa người ta mà? Tôi là một sinh viên nghèo, cô thủ hạ lưu tình đi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5411-hom-nay-trung-so-doc-dac-roi.html.]
Đến cả bạn của anh ta cũng nhíu mày nói: “Được rồi, không có việc gì thì chúng tôi đi đây.”
Lâm Tố Tâm dở khóc dở cười nhìn dáng vẻ căng thẳng của hai người, cảm thấy có hơi buồn cười, sao lại xem cô là kẻ lừa đảo mất rồi?
Có điều, cô suy nghĩ lại thì thấy có thể hiểu được. Lần trước cô cũng nghe người ta nói, album bản giới hạn của cô hiện tại là “ngàn vàng” khó có được, hở tí là giá một hai ngàn, đối với học sinh sinh viên bình thường mà nói quả thật không phải là một khoản tiền nhỏ, hiện tại chính miệng mình nói muốn tặng, hơn nữa còn là ấn bản có chữ ký, khó trách làm người ta cảm thấy rất đáng nghi.
Cặp mày lá liễu của Phó Tử Căng nhíu lại, lạnh lùng liếc nhìn hai người họ: “Các anh nói chuyện khách khí chút đi, cô Lâm cần lừa tiền của các anh sao?”
Lâm Tố Tâm vội vàng ra hiệu cô ta im miệng, lại nói: “Anh cảm thấy tôi lừa anh sao? Vậy tôi nên yêu cầu anh đưa tiền mới đúng sao?”
Người con trai giật mình, lời này nói ra đi đúng vào vấn đề, thế nhưng... Anh ta vẫn cảm thấy, đâu có chuyện có bánh từ trên trời rơi xuống như vậy được?
Tuy nhiên anh ta không biết là hôm nay không chỉ có bánh từ trên trời rơi xuống, mà còn rơi cả một bữa tiệc thịnh soạn!
Lâm Tố Tâm nhìn anh ta vẫn chưa tin, dứt khoát không nhiều lời nữa, trực tiếp từ trong túi xách lấy ra đĩa nhạc cô tiện tay lấy ở công ty vào hôm qua, nhét vào tay anh ta.
“Cái này tặng anh đó, nhìn xem tôi không lừa anh đúng không?”
Người con trai vô cùng kinh ngạc đón lấy đĩa nhạc, lật qua lật lại xem một lúc phát hiện đây thật sự giống y đúc với cái trên poster quảng cáo, phía sau dán tem chống hàng giả, nhìn có vẻ không giống là hàng nhái.
Lâm Tố Tâm nói: “Có điều, trong tay tôi chỉ có đĩa nhạc, vốn dĩ anh mua album bản giới hạn thì phải có sổ tay, poster card kỷ niệm các thứ, tôi không có mang theo.”