“Chị dâu nhỏ, vừa rồi chị gọi điện cho em à?”. Thái độ của Ân Chính Lăng đối với cô vẫn giống như trước.
Lâm Tố Tâm nói: “Thật ngại quá, hình như quấy rầy đến hai người rồi!”.
Mê Truyện Dịch
Giọng điệu của Ân Chính Lăng hơi bất lực: “Không sao đâu, vừa rồi em đi ra ngoài một tí, có thể Tiểu Bạch thừa dịp em không ở đó mà nghe điện thoại, cô ta…cô ta có nói cái gì thì chị cũng đừng để trong lòng nhé”.
Lâm Tố Tâm nghe xong thì cảm thấy tình hình của đôi vợ chồng sắp cưới này không bình thường cho lắm.
Nhưng mà, bây giờ cô cũng không có tâm trạng để quan tâm đến những chuyện này, thẳng thắn hỏi: “Không có gì, cô Bạch không nói gì cả. Đúng rồi, anh sáu Ân, em muốn hỏi anh về chuyện có liên quan đến Minh Tuyên”.
Ân Chính Lăng ngẩn ra, nói: “Anh Tuyên? Anh ấy đã xảy ra chuyện gì sao? Thời gian này em mải lên kế hoạch cho hôn lễ, đâu có nghe nói đến chuyện gì không tốt đâu?”
Lâm Tố Tâm nói: “Nhưng mà, lâu lắm rồi anh ấy không liên lạc với em, hơn nữa, em đọc tin tức trên báo, nói anh ấy và cậu hai Hạ đàm phán thất bại, hai bên đã trở mặt?”
Ân Chính Lăng kinh ngạc nói: “Sao anh Tuyên lại chơi cái trò này? Có chuyện gì không đích thân nói với chị, để chị phải đi gọi điện thoại hỏi người khác? Chủ nghĩa đàn ông của anh ấy có nghiêm trọng quá không đó?”. Phỉ nhổ xong, anh ta cũng không quên trấn an Lâm Tố Tâm, nói: “Báo nhà ai lại viết bậy bạ như thế? Chuyện nội bộ của những gia tộc lớn, họ thì biết cái gì? Chị không nên tin họ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5381-vi-hon-the-hung-han.html.]
Nhưng mà Lâm Tố Tâm vẫn không yên lòng, hỏi: “Nhưng mà…bây giờ Minh Tuyên rốt cuộc như thế nào? Anh có thể hỏi thăm giúp em một chút không? Em thật sự rất lo cho anh ấy!”
Ân Chính Lăng trầm ngâm nói: “Cái này không cần đặc biệt hỏi thăm đâu, chuyện nhà họ Hạ tranh giành tài giản, những người trong giới như chúng em đã biết từ sớm rồi. Anh Tuyên đã chèn ép anh hai của anh ấy từ mấy năm trước, nếu không phải bận tâm đến lập trường của ông cụ nhà họ Hạ thì anh ấy đã sớm đuổi anh hai ra khỏi nhà rồi, bây giờ anh Tuyên đương nhiên lại không để anh ta vào mắt. Theo em được biết, cậu hai Hạ bây giờ đã bị anh Tuyên quét sạch gần hết rồi, hai bên tuy vẫn còn cãi cọ nhưng chẳng qua là bên kia chỉ muốn lấy thêm tài sản mà thôi, chứ còn tranh đoạt vị trí gia chủ của anh Tuyên là không thể nào”.
Lâm Tố Tâm nghe anh ta nói vậy thì mới hơi thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù cậu sáu Ân không đáng tin về phương diện quan hệ nam nữ, nhưng về phương diện khác thì nhân phẩm của anh ta lại không vấn đề gì, luôn đứng về phía cậu ba Hạ trợ giúp anh, cũng chưa từng lừa cô lần nào, lời anh ta nói vẫn có thể tin được.
Nhưng cô vẫn nghi ngờ hỏi: “Nếu tất cả đều thuận lợi thì vì sao anh ấy không liên lạc với em?”
Ân Chính Lăng thuận miệng nói: “Thế thì chị phải tự suy nghĩ rồi, không phải chị nên hiểu rõ anh ấy nhất sao? Chẳng lẽ muốn em nói là anh Tuyên không cần chị nữa chắc? Có lẽ chỉ không muốn để chị lo lắng, muốn nắm cả nhà họ Hạ trong lòng bàn tay, rồi lại nở mày nở mặt cưới chị về làm vợ. Anh ấy vẫn là cái đức hạnh đó, nếu chị không quen nhìn, chi bằng chủ động gọi điện thoại cho anh ấy thử xem?”
Lâm Tố Tâm do dự nói: “Như thế thì có rước thêm phiền phức cho anh ấy không?”
Ân Chính Lăng nói: “Không đến nỗi nào chứ? Ít nhất thì những người xung quanh em đều nói, anh Tuyên đã được tất cả trưởng bối trong nhà họ Hạ ủng hộ, không ai có thể chống lại anh ấy đâu. Có thể có bao nhiêu phiền phức chứ? Nếu chị lo thì để em giúp chị đi hỏi anh Tuyên một chút nhé?”
Lâm Tố Tâm gật đầu nói: “Vậy làm phiền anh…”