Hôm diễn ra buổi lễ trao giải, Lâm Tố Tâm cũng theo đến hiện trường.
Có thể nhìn thấy Phùng Tư Tư chán nản cả năm giờ lại đứng trên sân khấu một lần nữa, còn giành được vinh sự mà cô ấy nên có được, Lâm Tố Tâm cảm thấy vui vẻ từ trong thâm tâm.
Cô trốn dưới sân khấu nhìn Phùng Tư Tư nhận cúp.
MC hỏi: “Tư Tư, sau khi dính phải scandal mà ở ẩn một năm, bây giờ phát hành album một lần nữa, còn giành được giải thường mà năm ngoái nên có được, đối với chuyện này, cô có điều gì muốn nói với mọi người không?”
Trước đó Phùng Tư Tư đã diễn tập qua nhiều lần tại hiện trường buổi lễ trao giải, cho nên cũng không hề cảm thấy căng thẳng.
Cô ấy nở nụ cười ngọt ngào đặc trưng của mình, nói: “Đầu tiên muốn cảm công ty chủ quản của tôi – công ty giải trí Quang Hi - đã không từ bỏ tôi khi tôi đang ở điểm thấp nhất của cuộc đời, cho tôi cơ hội được đứng trên sân khấu một lần nữa. Thứ hai, tôi muốn cảm ơn mỗi một thành viên trong nhóm, vì chúng ta đã đến mới nhau nên mới tạo nên một nhóm nhạc gắn kết như vậy, mới có thể hoàn thành nhiều màn trình diễn chất lượng cao như vậy”.
Nói đến đây, cô ấy dừng lại một chút, dường như lơ đãng nhìn lướt qua dưới khán đài, đúng lúc nhìn về phía Lâm Tố Tâm.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm sửng sốt một chút, bỗng nhiên có dự cảm không tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5351-co-gai-nhu-hoa-huong-duong.html.]
Phùng Tư Tư lại nói tiếp: “Còn có, tôi muốn cảm ơn một người bạn thân trong giới của tôi, hai đĩa nhạc của Fancy đều được cô ấy ra sức trợ giúp, nếu không…chúng tôi cũng không thể nào đạt được doanh số như hiện tại”.
MC rõ ràng hơi bất ngờ, hỏi: “Phải không? Xin hỏi người bạn thân này của cô là…”
Phùng Tư Tư cười nói: “Cái này…có lẽ cô ấy không muốn tôi tiết lộ tên của cô ấy đâu, cho nên trước tiên phải giữ bí mật!”
MC có phần hụt hẫng, nhưng thấy thời gian dành cho Phùng Tư Tư sắp hết rồi, không thể làm gì khác hơn là nói: “Được, vậy thì cảm ơn Tư Tư, cảm ơn toàn thể thành viên Fancy, chúc mừng các bạn!”
Phùng Tư Tư trở lại hậu trường thì đã bị Lâm Tố Tâm đuổi theo, kéo cô ấy rồi oán giận một trận: “Tư Tư, cậu điên rồi sao? Cậu nói cảm ơn mình trên sân khấu làm gì? Cậu không biết tình hình của mình bây giờ là phải giữ bí mật sao? May mà cuối cùng cậu xem như thông minh, nói phải giữ bí mật, nhưng vẫn rất có khả năng bị người ta đoán được!”
Lâm Tố Tâm thật sự rất lo lắng, bình thường Phùng Tư Tư cũng không phải là người ăn nói lung tung, diễn văn đọc khi nhận giải cũng đã được chuẩn bị xong xuôi trước đó rồi, càng không có lý do gì để nói lung tung, cho nên cô không thể nào ngờ được là con nhóc này đột nhiên nảy sinh ý thích, cho cô một bất ngờ như vậy.
Phùng Tư Tư lơ đãng cười nói: “Chao ôi, cậu đừng lo, là sếp Từ nói với mình là phải nói như vậy đấy. Cậu không tin mình, cũng không tin anh ấy luôn sao? Anh ấy làm như vậy nhất định là có mục đích”.
Lâm Tố Tâm ngẩn ra, nói: “Sếp Từ? Sao anh ấy lại muốn làm như vậy? Như vậy thật sự sẽ khiến người ta đoán được, bạn thân trong giới của cậu cũng có bao nhiêu đâu? Người bình thường nhất định sẽ liên tưởng đến nghệ sĩ cùng công ty với cậu, hơn nữa cậu còn nói là phải giữ bí mật. Như thế không phải là giấu đầu hở đuôi sao? Người mà công ty chúng ta phải bảo mật nhất chính là mình…”
Nói đến đây, Lâm Tố Tâm không khỏi dừng lại.