Phùng Tư Tư chớp đôi mắt to tròn, ranh mãnh nói: “À à, thì ra hai người đã chuẩn bị sinh em bé! Rất ân ái, rất ngọt ngào! Không hổ là đôi tinh nhân kiểu mẫu của học viện Ngân Diệu chúng ta”. Nói xong, cô ấy còn làm mặt quỷ với Lâm Tố Tâm.
Lâm Tố Tâm nhào tới chọt ngón tay lên eo cô ấy, nói: “Cậu dám cười nhạo mình, xem ra mình không cho cậu biết mặt mũi là cậu không biết sự lợi hại của mình đúng không!”
Phùng Tư Tư bị chọt đến mức khom lưng cười điên cuồng, không khỏi né ra phía sau, cầu xin tha thứ: “Cậu lợi hại, cậu lợi hại! Cậu là phu nhân tổng điều hành, mợ chủ nhà họ Hạ, mình không thể trêu vào!...Ôi, cậu còn, không phải mình đã thừa nhận cậu lợi hại rồi sao?”
Lâm Tố Tâm chán nản, thấy Phùng Tư Tư đã trốn ra sau cửa, cô không thể làm gì khác hơn là dừng tay lại.
Nhưng mà thấy tình trạng này, trạng thái tâm lý của Phùng Tư Tư vẫn không tệ, cũng không khiến cô lo lắng nữa.
Trong lúc cô đang trầm tư thì Phùng Tư Tư đã về lại chỗ ngồi, cầm ly trà lên uống một hớp, nghiền ngẫm nói: “Tố Tâm, mình hỏi cậu một vấn đề!”
Lâm Tố Tâm nhìn cô ấy một cái, ngạc nhiên nói: “Vấn đề gì?”
“Ừm”. Phùng Tư Tư do dự một chút mới nói: “Cậu và cậu ba Hạ có hơn hai tuần không gặp nhau rồi nhỉ? Hai người chung đụng thì ít, xa cách thì nhiều như vậy, cậu ba Hạ lại…ừm, lại có ngoại hình và gia thế như vậy, lẽ nào cậu không lo lắng chút nào sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5241-khong-gay-them-rac-roi-cho-anh.html.]
Lâm Tố Tâm ngẩn ra: “Lo lắng? Lo lắng cái gì?”
Phùng Tư Tư nói: “Chao ôi, cậu hiểu mà, bên ngoài nhiều phụ nữ nhắm vào cậu ba Hạ lắm, cậu lại không ở bên cạnh anh ấy, nếu anh ấy “trật đường”, chắc chắn cậu là người cuối cùng biết đến!”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm chớp mắt mấy cái, nói: “À, mình biết rồi, cậu xem tin tức trên BBS, Minh Tuyên và thiên kim tiểu thư nhà ai đó đi dự tiệc cùng nhau đúng không? Chuyện đó mình cũng không tin đâu! Hơn nữa, nếu Minh Tuyệt thật sự muốn “trật đường”, cho dù mình biết, mình cũng không có cách nào! Lẽ nào mình có thể ngăn cản anh ấy sao? Hoàn toàn là lo lắng không cần thiết”.
Nghe cô nói như vậy, Phùng Tư Tư rõ ràng hơi sửng sốt một chút, nói: “Cũng đúng…”
Lâm Tố Tâm lại nói: “Hơn nữa, mình cảm thấy, anh ấy đối xử với mình tốt như vậy, mình không nên hoài nghi anh ấy. Kể từ khi mình và Minh Tuyên quen nhau đến nay, luôn là anh ấy giúp mình, chăm sóc mình, lúc mình gặp phiền phức, anh ấy cũng chạy tới đầu tiên. Còn mình thì sao? Biết rất rõ anh ấy có rất nhiều phiền phức, biết anh ấy đang phải đối mặt với trận chiến gia tộc, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng, nhưng mình căn bản không có vốn liếng và năng lực để giúp anh ấy, điều duy nhất mình có thể làm chính là không gây thêm rắc rối cho anh ấy”.
Phùng Tư Tư mở to hai mắt, nhìn chằm chằm Lâm Tố Tâm một lúc lâu mới nói: “Tố Tâm, cậu thật sự rất cẩn thận rất chu đáo đó…thảo nào, hai người bây giờ vẫn là người yêu bí mật, cậu cũng không hề không vui”.
Lâm Tố Tâm mỉm cười nói: “Không có, mình chỉ cảm thấy, mình không giúp được an ấy thì ít nhất có thể khiến anh ấy vui vẻ một chút, tin tưởng anh ấy, ỷ lại anh ấy, khiến chco anh ấy có thể cảm thấy thư thái tự do khi ở bên cạnh mình. Thật ra có đôi khi nhìn thấy những tức đồn có liên quan đến anh ấy, mình vẫn có chút khó chịu, nhưng mà mình không muốn vì lòng dạ hẹp hòi của mình mà phá hỏng kế hoạch của anh ấy, hoặc là khiến anh ấy phân tâm dỗ dành mình”.
Nhưng mà, cô cũng chẳng là người con gái có tấm lòng rộng lượng gì, nếu Hạ Minh Tuyên thật sự làm điều gì sai trái, cô cũng sẽ không nhường nhịn, nhưng bây giờ tình cảm giữa cô và Hạ Minh Tuyên vẫn tốt như vậy, những lời đồn kia lại vừa nhìn là biết soi mói không chịu nổi, cô sẽ không tự rước phiền não đâu.
Phùng Tư Tư ngồi bên cạnh nhìn nụ cười ngọt ngào của Lâm Tố Tâm, cô ấy bẹp miệng, có chút mê mẩn, không biết đang suy nghĩ cái gì.