Bỗng nhiên, Hạ Minh Tuyên nhẹ nhàng nắm bàn tay bé nhỏ đang túm cổ áo anh, dịu dàng nắn bóp, nhếch miệng cười: “Bình dấm nhỏ, chỉ em biết ghen thôi đấy…anh thành thật khai báo, tình nhân nhỏ của anh là tiểu Thiên hậu được yêu thích nhất hiện nay, Sabrina, vừa xinh đẹp vừa đáng yêu, giọng hát ngọt ngào khiến lòng người say đắm…”
Vừa nói anh vừa ôm eo Lâm Tố Tâm, kéo cô vào lòng.
Lâm Tố Tâm hơi sửng sốt, lúc này mới nhận ra, Sabrina…đó không phải là tên của cô sao?
Người đàn ông này thế mà lại đùa cô?
Lâm Tố Tâm trừng mắt nhìn người đàn ông ác độc này, thật sự không muốn thừa nhận, vừa rồi mình quả thật rất nóng ruột, sau khi nghe được chân tướng thì quả thật thở phào một hơi…
Nhưng mà cô vẫn hơi không vui, dừng ngón tay chọc chọc thắt lưng anh, nói: “Anh thế mà lại chọc em, nhìn em ghen, anh cảm thấy buồn cười lắm phải không?”
Hạ Minh Tuyên nhìn cô một chút, bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, nói: “Đúng thì sao? Lần nào cũng là anh ghen, em thì đứng bên cạnh cười nhạo anh, lần này cũng cho anh nếm thử cảm giác chứ!”
Lâm Tố Tâm trợn to hai mắt, nói: “Em nào có? Em nào có cố ý cho anh ghen rồi chế giễu anh đâu?”
Hạ Minh Tuyên nói: “Sao không có? Suốt ngày em ở riêng với Từ Tiêu Ý, bỏ lại vị hôn phu của em ở nhà một mình, ngay cả lúc chúng ta hẹn hò, chỉ cần một cuộc gọi của anh ta là có thể gọi em đi ngay, anh thấy lạ lắm, rốt cuộc ai mới là ông xã chính quy của em?”
Lâm Tố Tâm không dám tin nói: “Này! Anh nói cái gì đấy? Em là vì công việc…”
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên vẫn trưng cái thúi ra, bướng bỉnh nhìn cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5222-chi-em-biet-ghen-thoi-day.html.]
Lâm Tố Tâm đột nhiên cảm thấy anh như vậy rất đáng yêu, không khỏi bật cười, nói: “Thật mà, anh yêu, người ta biết lỗi rồi”.
Hạ Minh Tuyên lạnh nhạt nói: “Phải không?”
Lâm Tố Tâm cuối cùng cũng hiểu, trong khoảng thời gian này anh đang giận hờn cái gì, cũng cảm thấy mình thật sự sai rồi, bình thường cậu ba Hạ bận rộn cỡ nào cũng sẽ không bao giờ quên quan tâm cô, mỗi ngày đều gọi điện thoại cho cô, chạy đông chạy tây, có thời gian một cái là về với cô ngay.
So ra thì, vị hôn thê là mình đây thật sự quá kém.
Cho nên, cô chủ động hôn lên mặt anh một cái, nói: “Thật đó, lần này người ta thật sự biết sai rồi, mấy này nay em sẽ xin nghỉ ở cùng anh, bất kể trong công ty xảy ra chuyện gì, em cũng quyết không đi, có được không?”
Hạ Minh Tuyên liếc mắt nhìn cô: “Do em tự nguyện đấy, không được đổi ý”.
Lâm Tố Tâm giơ móng thỏ lên, thề: “Chắc chắn không đổi ý!”
Lâm Tố Tâm xin nghỉ ba ngày, chơi với cậu ba Hạ ba ngày. Sau khi chấm dứt, Hạ Minh Tuyên rốt cuộc mới giơ cao đánh khẽ, đồng ý cho cô về đi làm, nhưng mà anh vẫn đưa ra rất nhiều yêu cầu, khắng định chủ quyết với tư cách là vị hôn phu của mình.
Những yêu cầu này bao gồm: Bất kể bận rộn thế nào, chỉ cần cậu ba Hạ có ở thành phố Tô Hải, cô đều phải tan làm đúng giờ về với chồng; mỗi ngày phải về ký túc xá trước chín giờ, ngủ trước mười một giờ; sau khi phát hành album mới thành công phải dành ra hai tuần nghỉ phép với cậu ba Hạ ở Địa Trung Hải…
Lâm Tố Tâm biết sai thì sửa, không hề hai lời, vui vẻ đồng ý từng cái một.
Không chỉ vậy, lúc cậu ba Hạ quay về lần nữa, cô còn cố ý dành ra ngày nghỉ ở bên anh, cũng khiến Hạ Minh Tuyên được thương mà sợ, quả thật không dám tin vào hai mắt mình.
Anh nâng cằm Lâm Tố Tâm lên, nhìn trái nhìn phải khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn kia, kinh ngạc nói: “Bảo bối, em khó chịu chỗ nào sao? Có phải uống lộn thuốc không?”