Cậu ba Hạ vô cùng không hài lòng đối với chuyện này, đã thế Từ Tiêu Ý còn rất biết lợi dụng sơ hở, ngày nào cũng tìm được lý do để tiếp xúc với Lâm Tố Tâm! Cho dù hai người chỉ đang làm việc, anh cũng tương đối khó chịu, càng khó chịu hơn là anh không thể nào ngăn cản hai người gặp mặt, bởi vì…dù sao cũng liên quan đến chuyện mà Lâm Tố Tâm quan tâm nhất, anh cũng không muốn khiến cô buồn lòng.
Hạ Minh Tuyên nhịn hết lần này đến lần khác, cuối cùng phát hiện ra đó chưa phải là toàn bộ, còn có một chuyện càng không thể nhịn nổi đang đợi anh.
Anh vất vả lắm mới tăng ca hoàn thành công việc, chạy về nước làm nóng người với vị hôn thê bé nhỏ của mình một tí, kết quả phát hiện ra, Lâm Tố Tâm thế mà lại còn bận rộn hơn cả anh!
Mỗi ngày cô đều làm việc đến sau mười giờ tối, đó là một chuyện rất bình thường, thậm chí cơm cũng nhớ mà ăn.
Càng quá đáng hơn là, có một lần, dưới sự nhõng nhẽo đòi hỏi của anh, Lâm Tố Tâm khó khăn lắm mới tranh thủ được một buổi tối đi hẹn hò với anh, anh cũng mất công mất sức sắp xếp hiện trường, muốn hâm nóng tình cảm với vị hôn thê bé nhỏ của mình một phen.
Kết quả thì sao, hai người vẫn đang trong quá trình hẹn hò, Lâm Tố Tâm đột nhiên nghĩ đến chuyện công việc, nhảy dựng lên ngay tại chỗ, không để ý đến sự ngăn cản của anh mà vội vả chạy về công ty, bỏ lại một mình anh ở ven đường.
Hạ Minh Tuyên vốn dĩ rất yêu thương cô, căn bản không cam lòng quấy rối công việc của cô, càng không muốn quấn quýt cô không thả trong thời gian nghỉ nơi ngắn ngủi của cô, nhưng sau một tuần liên tục bị lạnh nhạt, một người đàn ông có nhịn giỏi đến đâu cũng không chịu nổi, huống gì, cậu ba Hạ từ trước đến nay cũng không phải là người tốt tình gì, chẳng qua là tương đối kiên trì trước mặt con thỏ nhà mình mà thôi.
Cuối cùng đến một ngày, cậu ba Hạ hoàn toàn bùng nổ, sáng sớm đã trưng cái mặt thối ra ngồi trong phòng khách.
Lâm Tố Tâm không hề ý thức nguy hiểm đang cận kề chút nào, cô dậy đúng giờ, sau đó nhanh chóng vọt từ trên lầu xuống, cầm cái sandwich trên bàn ăn, vừa bỏ vào miệng vừa định mang giày ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5202-khong-the-thoat-ra-khoi-long-ban-tay.html.]
Hạ Minh Tuyên hoàn toàn bị xem như không khí, sắc mặt càng xấu xí hơn, dứt khoát sáp tới, ôm lấy eo Lâm Tố Tâm, bế cả người lên, ném lên ghế salon.
Lâm Tố Tâm bất ngờ nặng nề nện trên ghế salon, tuy đệm sofa rất mềm, không bị thương, nhưng vẫn khiến cô choáng váng một phen, cái sandwich trên tay cũng bay ra ngoài.
Mê Truyện Dịch
Ngay sau đó, một cơ thể đàn ông cường tráng mạnh mẽ lập tức đè lên người cô.
“Minh Tuyên, anh đang…làm…gì…ấy!”
Lâm Tố Tâm nhìn thấy sắc mặt khó coi của người đàn ông trước mặt, nhất thời cảm thấy nguy hiểm, lập tức cứng đờ người, nói không nên lời.
Hạ Minh Tuyên cúi đầu, khẽ l.i.ế.m lên vành tai cô, giọng nói trầm thấp lạnh lùng: “Bảo bối, mấy ngày nay em rất bận rộn, có phải đã quên mất em còn có một vị hôn phu không?”
Lâm Tố Tâm bị anh l.i.ế.m thì rất ngứa, chỉ muốn né tránh, lại bị người ta đàn ông kia kìm cặp gắt gao, không thể động đậy chút nào.
Cô không thể làm gì khác hơn là mềm giọng nói:
“Anh yêu, người ta sao có thể quên anh được chứ? Em yêu anh nhất mà, trước tiên anh có thể cho em đứng dậy không? Sáng hôm nay em còn có một việc rất quan trọng…ưm ưm!”
Hạ Minh Tuyên nghe vậy, ánh mắt sầm xuống, cúi đầu ngăn chặn cái miệng nhỏ đang lải nhải trước mắt mình.