Lâm Tố Tâm ngẩng đầu nhìn Từ Tiêu Ý, trong chốc lát đã bị thái độ kiên quyết của anh ta cảm hóa, im lặng một lúc lâu.
Từ Tiêu Ý chậm rãi nói: “Cô phải tin tưởng vào năng lực của mình, cũng phải tin tưởng vào ánh mắt của tôi. Mười mấy năm qua tôi đã thấy vô số người bắt đầu từ con số không, trở thành thực tập sinh, cho đến khi lên sân khấu, bắt đầu cuộc đời nghệ sĩ của mình. Tôi không dám nói mình đã nhìn rõ tất cả mọi chuyện trong cái giới này, nhưng ít ra, cô là cô gái tài năng nhất mà tôi từng gặp”.
Lâm Tố Tâm vô cùng cảm động, cô chưa bao giờ nghĩ Từ Tiêu Ý – một người thầy luôn luôn yêu cầu vô cùng nghiêm ngặt với cô, gần như chưa bao giờ khích lệ cô – thế mà ở sâu trong nội tâm lại đánh giá cô cao như vậy, quả thật khiến cô được thương mà sợ!
Đã nói đến mức này rồi, nếu không đồng ý nữa thì có vẻ cô không chịu nổi áp lực quá.
Từ Tố Tâm suy nghĩ một chút rồi nói: “Vậy thì tôi sẽ nghe theo sự sắp xếp của công ty! Tôi nhất định sẽ cố gắng làm xong album mới, nỗ lực đạt yêu cầu của anh”.
Từ Tiêu Ý thỏa mãn gật đầu, ngoài miệng thì lại nói: “Chỉ nỗ lực thôi là chưa đủ, cô phải dồn hết sức lực để cố gắng. Yêu cầu của tôi quả thật rất khó đạt được, cho nên tôi cũng sẽ yêu cầu nghiêm khắc với cô ơn, hy vọng đến lúc đó cô đừng khóc chảy nước mắt nước mũi”.
Lâm Tố Tâm bị chọc cười, sự căng thẳng và khiếp sợ vừa rồi đều biến mất, bình tĩnh lại, cô lại cảm thấy kế hoạch này nghe rất ý nghĩa. Vốn dĩ cô cũng hy vọng mình có thể tạo nên những thành tựu trong giới âm nhạc thay vì nổi tiếng dựa vào ngoại hình mà phải nhượng bộ trước tình trạng hiện nay của làng giải trí.
Mà bây giờ, Từ Tiêu Ý đã chỉ cho cô một con đường càng thích hợp với mong chờ của cô hơn, cô có lý do gì mà lùi bước đây? Cô có gì mà không dám làm đây? Cho dù kế hoạch thất bại, cô cũng không tổn thất quá lớn, nhiều nhất thì chỉ làm một nhà sản xuất âm nhạc cả đời mà thôi. Mà một khi thành công…
Lâm Tố Tâm cười nói: “Sếp Từ, xin anh yên tâm, tôi biết mức độ khó khăn của chuyện này, tôi sẽ cố gắng gấp bội để không khiến anh thất vọng”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5191-nguoi-dan-ong-phia-sau.html.]
Từ Tiêu Ý gật đầu nói: “Phương án cụ thể cho đĩa nhạc, cô trở về tự suy nghĩ trước, lên kế hoạch. Bên tôi tuy cũng có một chút ý tưởng bước đầu, nhưng album của cô suy cho cùng cũng phải dựa vảo bản lĩnh của cô để hoàn thành, suy nghĩ của cô càng quan trọng hơn. Lúc nào cô lên kế hoạch sơ bộ thì tới tìm tôi nói chuyện lần nữa”.
Lâm Tố Tâm đứng lên, cảm giác mình tràn ngập ý chí chiến đấu, gật đầu nói: “Được, tôi biết rồi, tôi sẽ nhanh chóng làm xong kế hoạch”.
Từ Tiêu Ý thỏa mãn gật đầu.
Lâm Tố Tâm thấy anh ta không còn chuyện gì khác thì chào tạm biệt và rời đi.
Lúc đi tới cửa, cô đột nhiên xoay người lại, nở một nụ cười ngọt ngào, nói: “Sếp Từ, tôi vẫn tưởng rằng anh cảm thấy tôi không làm tốt cái gì cả, rất chướng mắt tôi, không ngờ anh lại đánh giá tôi cao như vậy, tôi rất bất ngờ. Ngoài ra, tôi cảm thấy anh nên cười nhiều hơn, à, là một lời khuyên nho nhỏ”.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm nhìn thấy Từ Tiêu Ý nhíu mày lại, nhanh chóng thè lưỡi, rụt đầu, đóng cửa vọt lẹ.
Rất lâu sau, chân mày của Từ Tiêu Ý mới giãn ra.
Lâm Tố Tâm…quả nhiên xinh đẹp trước sau như một, hơn nữa dường như vì bây giờ cô đã có cổ phần công ty Quang Hi trong tay nên dần dần không kính nể mình nữa, thái độ với mình càng thoải mái hơn, thậm chí sẽ có những khoảnh khắc rất đáng yêu, ví dụ như…vừa rồi.
Lâm Tố Tâm như thế rất tốt đẹp.