Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 51:2 Là tôi nhàm chán.

Cập nhật lúc: 2025-07-01 07:06:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Em yêu?”

Lâm Tố Tâm ngẩn ra, lập tức nổi cả da gà da vịt.

“Anh gọi ai đó? Hạ Minh Tuyên, tôi nói cho anh biết, không được phép gọi tầm bậy!”

Hạ Minh Tuyên cười nói: “Tôi có gọi tầm bậy đâu? Đêm qua, không phải em đã gọi tôi là ông xã sao? Còn nhào vào lòng tôi liều mạng làm nũng, tôi có chút không thể chịu nổi rồi đây”.

“Ai…ai bảo anh…gọi anh…cái quái gì đó!”. Lâm Tố Tâm nổi giận: “Đừng có đổi trắng thay đen! Rõ ràng là anh…”.

Giọng nói trầm thấp của Hạ Minh Tuyên truyền vào tai cô, mang theo sự dụ dỗ: “Tôi làm sao?”.

Lâm Tố Tâm nhớ lại ngày hôm qua, thế mà lại cảm thấy khuôn mặt nóng hổi. Đây chắc chắn là ảo giác, ảo giác thôi! Cô chỉ đang tức giận đến bức đỏ bừng mặt thôi!

Lâm Tố Tâm cắn răng nói: “Tôi không nói vớ vẩn với anh nữa, anh gọi tới có chuyện gì không?”

Hạ Minh Tuyên nói: “Em nói xem?”.

Lâm Tố Tâm nói: “Làm sao tôi biết? Hôm nay tôi đâu có chọc giận anh? Anh kêu tôi gặp mấy người hiệu trưởng Thẩm, tôi cũng gặp rồi, anh kêu tôi thắt cà vạt cho anh, cũng thắt rồi, anh còn muốn thế nào nữa? Nói đi cũng phải nói lại, hôm nay anh lại gài bẫy tôi, tôi vẫn chưa tính sổ với anh đâu! Bây giờ tôi đã đắc tội với hiệu trưởng Thẩm, sau này tôi về trường đi học lại thì phải làm sao!”.

Hạ Minh Tuyên thờ ơ nói: “Làm sao là làm sao? Không phải em còn có tôi sao? Tôi sẽ bảo vệ em”.

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-512-la-toi-nham-chan.html.]

Lâm Tố Tâm hết nói nổi, quả thật không thể hiểu được rốt cuộc Hạ Minh Tuyên đang suy nghĩ cái gì. Anh ta nói một câu ngang ngược, tràn đầy ham muốn kiểm soát và ý muốn bảo vệ một cách đương nhiên như vậy, còn cái lúc hôn cô anh cũng mạnh mẽ và thản nhiên như thế, nếu là một thiếu nữ ngây thơ bình thường thì có lẽ đã thật sự cho rằng anh ta thích mình, muốn bảo vệ mình cả đời rồi.

Ánh mắt Lâm Tố Tâm trở nên lạnh lẽo, nghĩ đến chuyện mà Phùng Tư Tư nói với cô lúc sáng: Năm ngoái Thôi Tuyết Lê may mắn được ra mắt cũng là vì ôm đùi cậu ba Hạ…

Nghĩ đến đây, không hiểu vì sao, cô lại đột nhiên cảm thấy tức giận vô cùng, thốt lên: “Được rồi, bây giờ anh là người giám hộ của tôi, nhưng mà, chờ đến khi tôi mười tám tuổi, chúng ta sẽ không còn quan hệ gì nữa. Hơn nữa, người giám hộ là anh cũng chỉ trên danh nghĩa, anh cũng không là gì đối với tôi cả, tôi có thể dựa vào anh cả đời chắc?”.

Hạ Minh Tuyên nghe xong thì hiếm khi im lặng một lúc, lúc mở miệng, giọng nói của anh rõ ràng đã lạnh xuống.

“Chúng ta không còn quan hệ gì, tôi không là gì của em cả, em nghĩ như thế sao?”

Giọng điệu anh vừa lạnh lùng vừa nghiêm khắc, Lâm Tố Tâm nghe anh nói mà dường như có thể tưởng tượng ra khuôn mặt anh tuấn của anh đang có biểu cảm xa cách và thâm trầm thế nào.

Giống như lần đầu tiên bọn họ gặp nhau vậy.

Lâm Tố Tâm không nói gì, cô quả thật cảm thấy, hai người không có quan hệ gì, Hạ Minh Tuyên là một thiếu gia nhà giàu chân chính, còn cô thì chỉ là một cô bé mồ côi. Sở dĩ Hạ Minh Tuyên muốn chăm sóc cô, bất kể là vì lời căn dặn của cha hay là vì tình nghĩa tuổi thơ của hai người, thì cũng chỉ là hứng thú nhất thời thôi.

Nếu cô vì hứng thú nhất thời của cậu ba Hạ mà thật sự quen với cuộc sống ở nhà cao cửa rộng, mặc quần áo sang trọng, ra ngoài có xe nổi tiếng đưa đón, thật sự xem mình là một tiểu thư nhà giàu có, thì đến khi Hạ Minh Tuyên mất hứng, cô nhất định sẽ rất thê thảm. Giống như là…lúc chủ của cơ thể này bị Mộ Hàn Khanh vứt bỏ vậy đó.

Lâm Tố Tâm im lặng không nói, Hạ Minh Tuyên lạnh lùng phun ra một câu: “Được, là tôi nhàm chán, không quấy rầy em nữa”.

Sau câu nói đó, trong điện thoại vang lên tiếng tút tút, trước khi Lâm Tố Tâm kịp phản ứng, anh đã cúp điện thoại.

Loading...