“Tiến vào.” Giọng Hạ tam thiếu nghe còn bình thường.
Giang Dịch Thâm đẩy cửa đi vào, còn tưởng rằng sẽ nhìn thấy Hạ tam thiếu đen mặt, kết quả, ngoài dự đoán là, Hạ Minh Tuyên hoàn toàn là dáng vẻ tâm trạng vui, ý cười nơ khóe miệng vô cùng rõ ràng, đến giọng điệu nói chuyện với anh ta cũng nhẹ nhàng hơn ngày thường rất nhiều.
“Ngồi đi, trong khoảng thời gian này vất vả cho cậu. Chuyện anh hai tôi hiện tại xử lý ra sao?”
Giang Dịch Thâm ngạc nhiên nghi ngờ nhìn anh, lấy lại bình tĩnh, mới mở miệng báo cáo.
Cả buổi tối, Lâm Tố Tâm vẫn luôn tránh ở trong phòng mình đọc sách, không đi xem Hạ Minh Tuyên một lần nào, sợ bị anh tìm được lý do tấn công.
Mê Truyện Dịch
Nhưng oại hành vi tránh né này cũng không có tác dụng quá lớn, bởi vì tới đêm khuya, Hạ tam thiếu vẫn phải về ngủ.
Lâm Tố Tâm tránh trái tránh phải, vẫn bị tấn công.
Bởi vì cô kiên quyết không chịu phối hợp, Hạ tam thiếu đành phải tự mình động thủ thu nợ, nhéo cằm cô, hôn cô suýt không thở nổi, hôn xong, người đàn ông được tiện nghi còn muốn làm ra vẻ: “Hiện tại đã hiểu chưa? Quỵt nợ là hành vi không có đạo đức, về sau không thể như vậy.”
Vào lúc Lâm Tố Tâm cho rằng, đêm nay cô sẽ lại bị ăn sạch, Hạ tam thiếu nhét cô lại trong chăn, sau đó vòng lấy eo cô, kéo cả người cô vào trong ngực.
“Ngủ đi, bảo bối.”
“Ơ??” Lâm Tố Tâm không thể tin được, trợn to mắt nhìn anh.
Hạ Minh Tuyên suýt bật cười, nói: “Sao? Hình như em cảm thấy rất đáng tiếc? Nếu em muốn, chồng đương nhiên sẽ thỏa mãn em……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5071-chua-tung-chiu-kho.html.]
Lâm Tố Tâm mau chóng lắc đầu: “Em không cần! Em muốn đi ngủ, ngủ ngon!”
Vui đùa gì vậy, hai ngày này đã mệt c.h.ế.t rồi được không? Hơn nữa kỳ nghỉ Nguyên Đán chỉ có một ngày, ngày mai còn phải đi học, cô không muốn đỡ eo ra cửa, để người ta vừa thấy đã biết, ngày hôm qua cô làm chuyện xấu gì!
Hạ Minh Tuyên cười, chậm rãi siết chặt khuỷu tay, để thân thể mềm mại của cô càng thêm dán sát trong n.g.ự.c mình.
Bắt đầu từ hôm nay, Hạ tam thiếu ở lại thành phố Thiên hải, vừa xử lý công sự, vừa nhân cơ hội danh nghĩa phụ đạo học tập đùa giỡn thỏ con.
Đối với chuyện này, Lâm Tố Tâm đương nhiên rất vui vẻ, nhưng đồng thời cũng có chút lo lắng, bởi vì Ân Chính Lăng đã từng nhắc với cô, nội đấu Hạ gia đến nay còn chưa có kết quả chính xác, dù Hạ tam thiếu đã chiếm thượng phong, nhưng là người thừa kế được Hạ gia lão gia tử nâng đỡ, trên tay Hạ gia nhị thiếu vẫn nắm giữ quyền khống chế bộ phận sản nghiệp quan trọng của Hạ gia.
Lâm Tố Tâm lo lắng, Hạ tam thiếu ở đây với cô, có lẽ sẽ tạo ảnh hưởng với sự nghiệp của anh.
Có một lần, cô không nhịn được nhắc tới chuyện này.
Hạ Minh Tuyên quay đầu nhìn cô một cái, bật cười, nói: “Bảo bối, em quan tâm anh như vậy, anh rất cảm động. Nhưng anh cảm thấy em nên tin người đàn ông của em.”
Thấy Hạ Minh Tuyên mang dáng vẻ tràn đầy tin tưởng, Lâm Tố Tâm cảm thấy cô nhọc lòng mù quáng, bĩu môi, cô nói: “Được rồi, xem ra em lại suy nghĩ nhiều.”
Hạ Minh Tuyên sờ mặt cô, cười nói: “Không thể nào, chẳng lẽ em không phát hiện, gần đây Kỳ Vân Triệt không xuất hiện ở thành phố Thiên Hải à?”
Lâm Tố Tâm sửng sốt, nói: “Đúng nhỉ.”
Thời điểm cô mới về trường, Kỳ Vân Triệt còn từng đến quấy rầy cô, nhưng hiện tại, đã rất lâu cô không nhìn thấy bóng anh ta, cũng không nghe được lời đồn anh ta lui tới ở trong trường học. Vào lúc Hạ tam thiếu trở về, Lâm Tố Tâm đã sớm hoàn toàn quên hết Kỳ nhị thiếu, hiện tại hồi tưởng, hình như đúng là anh ta đã mất tích rất lâu.