Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 491: Kiểu hay làm nũng

Cập nhật lúc: 2025-07-01 08:30:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỳ Vân Triệt nhìn chằm chằm Lâm Tố Tâm một lúc nói :” Em vẫn còn nhớ cậu ba Hạ? Em nên nhanh chóng tìm một người bạn trai mới đi, ở cùng anh thì chẳng mấy chốc em sẽ quên anh ta, căn bản không cần dùng đến một tháng .”

Lâm Tố Tâm thấy anh ta không bị lừa, chỉ ngẩng đầu nhìn cô, thì đôi mắt sáng tràn đầy nước mắt.

“ Anh không nên ép tôi… … tôi thật sự … …thật sự……..”

Lâm Tố Tâm giả vờ đáng thương, khả năng này được cô dùng rất thành thục, cô cảm thấy Kỳ Vân Triệt tuy rằng biến thái, nhưng nếu anh ta thích cô thì ít nhiều cũng bị cô ảnh hưởng, cho dù anh ta chỉ thích gương mặt này thì dáng vẽ hoa lê đái vũ của cô cũng rất động lòng người a

**hoa lê đái vũ :Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái**

Chẳng qua cô cũng làm thêm một bước chuẩn bị khác, một bên giả vờ đáng thương, một bên trộm quan sát tình hình xung quanh, nếu Kỳ Vân Triệt không mắc lừa, cô sẽ chuẩn bị kêu cứu mạng và chạy ra đường.

Cũng may cậu hai Kỳ nhìn đôi mắt mờ mịt nước mắt của cô quả nhiên sửng sờ vài giây, sau đó lập tức lạnh nhạt nói :” Khóc cái gì mà khóc ? Kêu em quên cậu ba Hạ đi, nghe không hiểu hả ?”

Lâm Tô Tâm chép chép miệng thu lại nước mắt :” ….. một tháng !”

Kỳ Vân Triệt xem dáng vẻ nước mắt lưng tròng nghiêng đầu căn môi dưới của cô, tim nhảy một nhịp, bỗng nhiên chợt nhớ đến anh hai của Hạ Minh Tuyên từng nói qua, cậu ba Hạ thích loại : bề ngoài nhìn thì lạnh lùng nhưng thực chất thì nhõng nhẽo dể thương “, lúc đó anh cũng đoán được dáng vẻ Lâm Tố Tâm nũng nịu như thế nào.

Lúc này xem ra quả nhiên lực sát thương cực lớn , ngay đến anh cũng nhịn không được mà muốn dìu dàng hơn với cô … …chỉ cần một biểu hiện như vậy thôi đã khiến anh mềm lòng, nếu cô ấy nguyện ý sà vào lòng anh, lại chủ động hôn anh, nói vài câu dể nghe… thì chắc anh sẽ không cự tuyệt bất cứ yêu cầu nào của cô mất.

Cuối cùng anh cũng hiểu cậu ba Hạ đổ như thế nào rồi.

Đáng tiếc anh không phải là Hạ Minh Tuyên, cho nên Lâm Tố Tâm sẽ không sà vào lòng anh. Cô chỉ là cường điệu giới hạn thời gian một tháng, sau đó dùng đôi mắt to nhìn chăm chú anh.

Kỳ Vân Triệt khẽ nhắm mắt không muốn ảnh hưởng quá nhiều, nhưng mà bây giờ mới bắt đầu phòng bị thì quá muộn rồi.

Cho nên vừa mở miệng đến bản thân anh cũng kinh ngạc :” Vậy tôi sẽ cho em thời gian một tháng, nhưng mà trong khoảng thời gian này, em phải cam tâm tình nguyện ở bên cạnh tôi, tôi không cho phép bất kì sự cự tuyệt nào, đến lúc đó em lại giở trò gì thì đừng trách tôi không khách khí .”

Không khách khi … em anh ý!

Lâm Tố Tâm nhịn không được nhổ ra câu đó, cùng Cậu hai Kỳ ở cùng một tháng gì chứ, loại điều kiện này cô khẳng định không đồng ý, nhưng mà vấn đề làm sao lừa gạt được anh ta mới được.

“ uhm, cái này ……. việc sau một tháng thì ……”

Kỳ Vân Triệt nhướng mày nhìn cô xem dáng vẻ cô trả lời như thế nào. Lâm Tố Tâm loay hoay không biết trả lời như thế nào thì cách đó không xa nghe được tiếng hít thở.

Ngay lập tức tiếng nghị luận vang lên.

“ a a a, nhìn xem, đây không phải là cậu hai Kỳ sao ? đúng không ?”

“ Tôi xem nào, hình như vậy ! rất ít khi gặp cậu hai Kỳ trong trường học, mà lại trong quán cà phê nhỏ thế này? Quả thật là trùng hợp ! Mà bên cạnh anh là mỹ nữ nào vậy ? Lẽ nào … …?”

“ Lẽ nào cái gì! Người nữ đó các cậu không nhìn ra à ? Là Lâm Tố Tâm đó !”

“ Cái gì ? Lâm Tố Tâm ?” Cô ấy vừa mới chia tay cậu ba Hạ có bao lâu đâu? Mới có mấy ngày mà đã cung cậu hai Kỳ thân mật như vậy rồi? Tuyệt đối là chuyện bát quái lớn đấy !!!”

“ Cậu thì biết cái gì ? Năm này, Lâm Tố Tâm vừa cùng với cậu Mộ chia tay được hai tháng thì đã ở bên cậu ba Hạ rồi? Người phụ nữ này cũng thay đổi quá nhanh, cứ nhìn thấy người đàn ông nào có tiền là đeo dính lên? Thật là một chút đức cũng không có !”

“ Vậy phải xem là ai? Cậu xem Lâm Tố Tâm câu dẫn mấy người đều là thiếu gia hào môn, cho dù người khác có muốn đeo dính thì có thể dính không ? Cậu làm thử xem?”

“ Cắt, dính được thì thế nào ? Sau một trận phong quang thì cũng bị vứt bỏ sao!”

“ Điều quan trọng là người ta tìm một lần đều có ! Thật ngưỡng mộ!”

Lâm Tố Tâm nghe xong thì đầu đầy hắc tuyết,

Thật ra ngoài mối quan hệ sâu sắc với Hàn Duệ ở kiếp trước, người bạn trai nghiêm túc của cô chỉ có Hạ Minh Tuyên, kết quả sau một loạt sự trùng hợp thì cô ở trong mắt người khác đã trờ thành cô gái hám lợi chuyên đi câu dẫn thiếu gia hào môn.

Nghe những lời đồn đại này có vẻ như cô có thủ đoạn rất cao, rất giỏi trong việc dụ dỗ đàn ông, có trời mới biết cô ấy chưa từng dụ dỗ ai cả? Mà cô lúc trước rất đơn thuần a, mà hiện tại cô có chút gian ác nhưng đều là lây nhiễm từ Hạ Minh Tuyên đó, không thể trách cô được.

Nhưng mà hiện tại cô cùng cậu hai Kỳ với tư thế mờ ám như thế này, tình huống này dù cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch. Nghỉ tới ngày mai đi học thì cô thành tiêu đề trên trang bát quái BBS thì đầu cô lại đau.

Cũng may, cậu hai Kỳ cũng nghe thấy những lời này, lông mày cau lại bỏ qua cô mà quay đầu bất thiện mà nhìn những học sinh ở phía sau.

Anh búng tay, hai vệ sĩ âm thầm xuất hiện ở lối vào quán cà phê, "mời" một nhóm học sinh đang sững sờ ra ngoài.

Lâm Tố Tâm đã nhân cơ hội này để đứng dậy và nhanh chóng né sang một bên với chiếc túi của mình.

"Uh, đó, cậu hai Kỳ nếu không việc gì, tôi sẽ đi trước đây ...".

Kỳ Vân Triệt nhìn cô hồi lâu, vừa lúc Lâm Tố Tố nghi ngờ anh đang đánh chủ ý xấu xa gì thì cuối cùng cô nói: "Tôi đưa em về."

Lâm Tố Tâm biết nếu giờ cô cự tuyệt thì quá giả tạo rồi, mặc dù không muốn đến quá gần anh ta nhưng cô vẫn lên ngồi xe của anh, để anh ta đưa cô tới lầu ký túc xá.

Kỳ Vân Triệt nhìn cô mở cửa xuống xe, thấp giọng nhắc nhở: "Đừng quên những gì đã hứa với tôi."

lời hứa? Hứa với ma à? Cô không bao giờ hứa bất cứ điều gì! Cô chỉ nói rằng sẽ mất một tháng để điều chỉnh tâm trạng của mình, nhưng cô ấy chưa bao giờ nói rằng sau một thángcô sẽ hẹn hò với Kỳ Vân Triệt .

Lâm Tố Tâm ngoan ngoãn gật đầu và đi vào hành lang.

Vừa bước vào cửa ký túc xá, Phùng Tư Tư đã lao ra, nắm lấy tay cô, nhìn cô trái nhìn phải

"Tố Tâm, cậu không sao chứ? Cậu hai Kỳ không làm gì cậu đúng không?"

Lâm Tố Tố lắc đầu nói: "Không sao, anh ta vừa mới tới thăm dò. Sao cậu còn chưa rời đi? Tối nay không phải có thông báo sao?"

Phùng Tư Tư bất an nói: "Mình không an tâm cho cậu sao? Mình đã gọi điện cho cậu lục Ân, nói là việc của cậu nên anh ấy bảo mình bỏ qua thông báo đi và đợi cậu ở đây”

Lâm Tố Tâm cau mày :” Anh ta cũng quá không đáng tin rồi, sao có thể để cậu bỏ qua thông báo chứ? Cậu mau chóng quay về công ty nhanh!

Phưng Tư Tư nói :” không được mình ở đây bảo vệ cậu !”

Lâm Tố Tâm :” Cậu bảo vệ mình như thế nào ? Mình phải ở lại trường học đên khi kết thúc kì thi. Mình đinh nói với Hạ Minh Tuyên ngày mai dọn dẹp căn hộ anh ấy cho mình một chút, để mình chuyển ra ngoài, nhưng ngày mai mình còn đợi lên lớp nữa … ….

Chương 492 Người đàn ông lòng dạ rộng lượng??

Nói đền đây, Lâm Tố Tâm dừng lại, bỗng dưng cảm thấy lo lắng. Để tránh cậu hai Kỳ mà chuyển ra ngoài là đều tất nhiên, cô vẫn còn nhớ lúc trước Kỳ Vân Triệt đã từng mở cửa khóa ký túc xá chạy qua ký túc xá bên cô. Nhưng buổi tối có thể tránh anh ta, nhưng ban ngày cô còn phải lên lớp, nếu Kỳ Vân Triêt đến phòng học chặn người, thì cô rất khó xử lí, nếu ở quảng trường đánh người thì cô cũng đánh không lại.

Phùng Tư Tư nhìn cô xuất thần nên nói :” Tố Tâm, Cậu đang nghỉ gì vậy ? Hay là thế này, mình cùng cậu quay về trường đi học, nếu chẳng may có việc gì thì mình có thêt giúp cậu mật báo a!”

Lâm Tố Tâm lườm cô một cái tức giận nói: “ Cái gì mà mật báo ? Cậu xem, hiện tại cậu hai Kỳ đã là mối đe dọi của mình, mình nghỉ cậu đừng gây thêm rắt rối cho mình, mau chóng quay về công ty lên thông báo của cậu đi! Mình nói cho cậu biết, mình không dể dàng gì giúp cậu ra mắt, còn cần từ trên người cậu mang tiền về, cậu không lên thông cáo không phải sẽ ảnh hưởng đến lợi ích công ty sao?

Phùng Tư Tư trợn to hai mắt nhìn cô với vẻ không tin: “Tô Tâm, tại sao cậu lại trở thành một tên tư bản độc ác như vậy ?”

“ Tóm lại là cậu mau về công ty đi !”

Lâm Triệt đang nói chuyện thì đột nhiên chuông điện thoại của cô ấy vang lên, cô ấy giật mình, đưa tay ra bắt máy.

“ …… Tổng giám Phương ?”

Vẻ mặt kinh hãi hiện lên trên mặt Phùng Tư Tư ngay lập tức.

Lâm Tố Tâm một bên nghe Phương Ngải Lâm nói, một bên trả lời :” Cô ấy ở bên cạnh tôi ….vâng, vâng, Các thủ tục vừa rồi làm có chút không suôn sẻ, lại bị hoãn một hồi ... Không nghe điện thoại? Có thể do điện thoại bị tắt tiếng? Vâng, vâng được rồi, lập tức quay về!”

Cô cúp điện thoại, nói với Phùng Tư Tư, "Tổng giám Phương nói đón cậu ở cổng trường, bây giờ đi có thể bắt kịp lên thông báo. Nhanh lên, đại minh tinh Phùng !"

Phùng Tư Tư bất lực, đối với những nghệ sĩ nhỏ mà nói Phương Ngải Lâm là một nhân vật đáng sợ hơn Từ Tiếu Ý, cô đã đích thân đến đón, Phùng Tư Tư không dám phản kháng.

Tuy nhiên, trước khi đi, cô ấy vẫn hỏi: “Vậy cậu làm sao bây giờ?”.

Lâm Tô Tâm nói: "Đừng lo lắng, mình thì có thể có việc gì? Cậu đi nhanh đi, tối nay mình sẽ gọi điện thoại nói chuyện với cậu!"

Sau khi tiễn Phùng Tư Tư đi, Lâm Tố Tâm định gọi cho Hạ Minh Tuyên. Tuy nhiên, cô vừa nhấc máy, chưa kịp bấm gọi thì Hạ Minh Tuyên đã gọi đến. Đây có phải là Tâm hữu linh tê?

***Tâm hữu linh tê : người có lòng thì suy nghĩ giống nhau, thường dùng để chỉ tình cảm giữa nam và nữ.?***

Lâm Tố Tâm nhếch khóe miệng ấn nút nghe: "Anh yêu à, chào buổi chiều ..."

Giọng của Hạ Minh Tuyên có chút căng thẳng: "Bảo bối, em không sao chứ? Anh nghe Ân tiểu lục nói rằng Kỳ Vân Triệt đến quấy rầy em? Hắn bắt nạt em sao? Hắn đã nói với em cái gì rồi? Đừng sợ, hãy nói cho anh biết, chồng của em sẽ trả thù cho em."

Nửa giờ trước, anh nhận được cuộc gọi của Ân Chính Lăng, nói rằng Lâm Tố Tâm đã bị Kỳ Vân Triệt chặn đường, suýt chút dọa anh sợ c.h.ế.t khiếp.

Trước đó, khi Lâm Tố Tâm nói rằng cô sẽ trở lại trường để thi cuối kỳ, Hạ Minh Tuyên đã tính đến việc Kỳ Vân Triệt có thể nhân cơ hội này để gây bất lợi cho cô.

Tuy nhiên theo ý kiến của anh ta, Kỳ Vân Triệt sẽ không vội vàng như vậy, anh ta nhất định sẽ bí mật quan sát Lâm Tố Tâm một thời gian sau đó sẽ ra tay, điều anh ta không ngờ là khi Kỳ Vân Triệt nghe tin Lâm Tố Tâm trở về thành phố Thiên Hải, anh ta liền vội vã trong đêm trở về, ở phòng giáo vụ lập một văn phòng, trực tiếp xuất hiện trước mặt Lâm Tố Tâm.

Hạ Minh Tuyên thực sự không nghỉ đến sẽ xảy ra loại chuyện này, bởi vì phong cách của cậu hai Kỳ luôn thích ẩn nấp mai phục , khi cảm thấy thời cơ thích hợp, anh ta đột nhiên lao ra một kích chí mạng, lần này anh ta đến gặp Lâm Tố Tâm một cách vội vàng, chẳng giống anh ta chút nào.

Ngay khi Hạ Minh Tuyên đang bực mình vì tính toán sai lầm của mình, tâm phúc mà anh ấy sắp xếp ở trường Ngân Diệu đã gửi một tin nhắn, nói rằng Lâm Tô Tâm đưa Kỳ Vân Triệt đến căn tin trường học, toàn bộ quá trình có thể giám sát nên rất an toàn thì anh mới bớt sợ hãi.

Một lúc sau, tin tức Lâm Tố Tâm đã trở lại ký túc xá gửi đến, anh rốt cuộc cũng cảm thấy nhẹ nhõm, lúc này cũng không cần quá vội, vì vậy anh vẫn đợi Lâm Tố Tâm nói chuyện xong với Phùng Tư Tư rồi mới gọi điện thoại cô.

Khi Lâm Tố Tâm nghe thấy giọng nói của anh, cô đột nhiên không cảm thấy phiền muộn chút nào, cười nói: “Không có , mặc dù Kỳ Vân Triệt tìm gây phiền phức, nhưng em thông minh như vậy, làm sao có thể chịu thiệt chứ?

Hạ Minh Tuyên nghe thấy nụ cười của cô rất ngọt ngào, cảm thấy không có vấn đề gì nghiêm trọng nên anh thoải mái nói: "uh, uh, bảo bối của anh là người thông minh và lanh lợi nhất, em không sao là tốt rồi. Họ Kỳ kia tìm em nói chuyện gì? Nói cho anh nghe chi tiết, hắn lần này chạy về Thiên Hải, đến anh còn không nghĩ ra, em phải cung cấp cho anh manh mối xem hắn muốn làm gì.”

“ à, cái này ... “

Nói đến đây, Lâm Tô Tâm có chút bế tắc.

Nghĩ đến những gì hôm nay Kỳ Vân Triệt nói với cô, và nghĩ đến tính cách siêu ghen tuông của Hạ Minh Tuyên, cô thực sự lo lắng Hạ Minh Tuyên sẽ phát điên ngay tại chỗ.

“uh? Bảo bối, rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?” Nghe thấy vẻ do dự của Lâm Tô Tâm, Hạ Minh Tuyên lập tức nhận ra có vấn đề, giọng điệu trở nên nghiêm túc.

Lâm Tố Tâm không có thời gian để nghĩ , vì vậy cô phải mô tả tất cả những gì đã xảy ra trong quán cà phê vào buổi chiều. Tuy nhiên, Kỳ Vân Triết nói lời vô nghĩa "muốn ngủ với em”, cô lại không nói ra được, vì vậy cô mơ hồ cho qua.

... Ừm, nói tóm lại em cảm thấy ... Kỳ Vân Triệt đối với ta không biết âm mưu gì, rất kỳ quái. Emnghĩ tốt hơn là em nên dọn ra ngoài , trước đây anh không phải anh tăng cho em một căn hộ chung cư sao? Nhưng em vẫn có lớp học vào ban ngày, anh nghĩ em nên làm sao đây?”

Sau khi run rẩy nói xong, cô lại ném câu hỏi của mình ra ngoài, chờ đợi câu trả lời của thiếu gia Hạ.

Nhưng mà điện thoại im lặng, Hạ Minh Tuyên không phát ra âm thanh nào.

Cô nghĩ rằng Hạ Minh Tuyên sẽ đập vỡ điện thoại! Cũng may là không xảy ra chuyện này, chiếc điện thoại là điện thoại đôi họ vừa đổi nếu bị hỏng thì thật đáng tiếc ... Người đàn ông này vẫn khá bình tĩnh đấy.

Nhưng mà thời gian yên tĩnh này hơi lâu, sau hai phút, vẫn không có một tiếng động từ điện thoại.

Lâm Tố Tâm có chút căng thẳng, thấp giọng hỏi: "Anh yêu à, anh còn ở đó sao? Ngủ rồi sao?”

“……Anh đây. " Giọng nói lạnh lùng của Hạ Minh Tuyên vang lên.

Lâm Tô Tâm nói: "Anh không sao chứ? Tại sao vừa rồi không nói?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-491-kieu-hay-lam-nung.html.]

Hạ Minh Tuyên nhìn đống tài liệu và mảnh sành sứ bị anh quẹt xuống đất, lãnh đạm nói: "Vừa rồi có người tìm anh ký tên nên anh tắt âm một lúc."

Lâm Tố Tâm chớp mắt, cảm thấy hơi kỳ lạ, Hạ Minh Tuyên thường không bao giờ né tránh cô kể cả khi nói chuyện công việc?

Chẳng qua cô không nghĩ nhiều , lập tức hỏi: "Minh Tuyên, anh nghĩ em nên làm gì?”

Chương 493 Con thỏ trắng đơn thuần

Theo ý kiến của Lâm Tố Tâm, Kỳ Vân Triệt bày tỏ với cô rằng phần lớn nguyên nhân khẳng định là âm mưu, muốn muốn tính toán Hạ Minh Tuyên.

Nhưng là một người đàn ông nên Hạ Minh Tuyên đã cảm nhận được mối đe dọa rất rõ ràng.

Cuối cùng thì anh cũng hiểu tại sao Kỳ Vân Triệt lại chơi bài không theo lẽ thường, đột nhiên không có chút kiên nhẫn chạy về thành phố Thiên Hải gặp Lâm Tố Tâm.

Bởi vì Kỳ Vân Triệt đã có những ý tứ khác thường với Lâm Tố Tâm từ lâu, anh cho rằng đây là cơ hội khi Lâm Tố Tâm và Hạ Minh Tuyên chia tay, nếu có thể nắm bắt cơ hội để để Lâm Tố Tâm thay đổi tình ý và khả năng này xảy ra rất lớn. Ngay cả khi hai người chia tay là giả, anh ta có thể lợi dụng việc Hạ Minh Tuyên không tiện xuất hiện bên cạnh Lâm Tố Tâm để hấp dẫn sự chú ý của cô.

Chính vì cách nghỉ này mà Kỳ Vân Triệt mới không suy nghỉ gì đã ra tay mà không tính đến thành bại.

Để có hành vi bốc đồng như vậy, tâm ý của anh ta đối với Lâm Tố Tâm ... Đương nhiên không thể giả được.

Hạ Minh Tuyên miễn cưỡng đè nén lửa giận trong lòng, an ủi Lâm Tố Tâm : “Bảo bối, đừng lo lắng, chuyện này cứ giao cho anh, anh sẽ để Kỳ Vân Triệt biến khỏi tầm mắt của em, em không cần phải nghĩ đến vấn đề này. Về việc chuyển chổ ở , nếu em cảm thấy không thoải mái khi sống trong ký túc xá của trường thì cứ chuyển ra ngoài, căn hộ mà anh mua cho em ở ngay cạnh trường, đi học rất thuận tiện. ”

Lâm Tố Tâm gật đầu nói: "Được, vậy em dọn ra ngoài."

Cô không nghĩ ký túc xá có gì không tốt, nhưng xét ra khi cô tham gia một số hoạt động của giải trí Quang Hi, ra vào trường học chắc chắn sẽ không thuận tiện, nếu sống bên ngoài sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Hạ Minh Tuyên nói: "Vậy anh sẽ kêu người tới giúp em dọn, em không cần lo lắng, ngày mai chuyển nhà nhớ kêu Quang Hi cử xe tới giúp em chuyển đồ, đừng ngốc kêu xe taxi, có biết không?”

Lâm Tô Tâm nhếch miệng nói: "Em biết, em không phải đồ ngốc."

Hạ Minh Tuyên cười nhẹ: "Em ấy, là tiểu ngốc nghếch!"

Đặc biệt là về chuyện tình cảm, đơn thuần đến mức không thể nói thêm được gì. Từ Tiếu Ý có cảm tình với cô ấy, cô ấy một chút cũng không cảm thấy khác lạ, Kỳ Vân Triệt thật sự muốn đuổi theo cô, cô lại cho rằng đó là một âm mưu?

Ngay cả khi bản thân anh theo đuổi cô, anh cũng suýt bị cô cho là một tên cặn bã chơi bời với các cô gái mà từ chối.

Nghĩ đến đây, Hạ Minh Tuyên cảm thấy may mắn, cũng may là xuống tay sớm, da mặt dày, không sợ bị từ chối, liền biến tiểu bạch thỏ hoang dã này thành một con thỏ thuần hóa.

Anh không dể dàng gì mới có thể cùng người phụ nữ mình thích lưỡng tình tương duyệt, anh ta sẽ không bao giờ tha thứ cho bất kỳ ai đến đảo lộn.

Hạ Minh Tuyên nheo mắt lại, trên mặt lộ ra vẻ hung ác mà Lâm Tố Tâm trước đây chưa từng thấy .

Sau khi nghe xong lời của anh, Lâm Tô Tâm bất mãn lẩm bẩm: "Anh gọi ai là đồ ngốc? Đáng ghét ... thôi quên đi, em sẽ không nói chuyện với anh nữa, em không muốn quan tâm đến anh nữa, dù sao anh cũng đã quên em rồi, không thèm đến gặp em nửa “

Hạ Minh Tuyên cười nói: "Tại sao lại ghét anh? Được rồi bảo bối, ngoan nhé, vài ngày nửa anh sẽ đến gặp em .”

Lâm Tố Tâm ngạc nhiên nói: "Thật sao? Khi nào?" Sau đó cô lại nghỉ và nói, "Đúng rồi, Anh là về để tham gia lễ hội khiêu vũ năm mới sao?

Hạ Minh Tuyên lắc đầu nói: "Làm sao có khả năng? anh năm nay sẽ không tham gia lễ hội khiêu vũ, không có bảo bối đi cùng anh đi làm gì ?”

Có nghĩa là, anh ấy sẽ không đưa các cô gái khác đi khiêu vũ.

Mặc dù cô đã đoán ra chuyện này từ lâu, nhưng nghe Hạ Minh Tuyên tự mình nói như vậy khiến Lâm Tô Tâm cảm thấy rất ngọt ngào: “Hừm, xem như anh thông minh.”

Hạ Minh Tuyên thở dài nói: "Em thật sự là một con thỏ không biết lo lắng."

Ngay khi Lâm Tố Tâm định phản bác, Hạ Minh Tuyên tiếp tục nói: "Đúng rồi, còn một chuyện nữa, Phùng Tư Tư sẽ tham gia các hoạt động tuyên truyền, nên không thể lên lớp với em. Anh sợ một mình em sẽ bất tiện nên nhờ một người bạn cùng phòng của em về nước. Nếu em chuyển nhà có thể ở chuyển cùng cô ấy, đở cho anh phải lo lắng.”

Lâm Tố Tân sửng sốt một chút nói: "Ý của anh là ... Chu Hiểu Đình?"

Hạ Minh Tuyên ừm một tiếng.

Lâm Tô Tâm nói: "Nhưng ..." Cô và Chu Hiểu Đình không thân thuộc lắm!

Trong ấn tượng của cô, mối quan hệ trước đây giữa Lâm Tố Tâm và Chu Hiểu Đình cũng không tệ, Chu Hiểu Đình cũng giúp đỡ cô rất nhiều, nhưng dù sao cũng là hai năm rồi, từ khi cô ấy thừa hưởng thân thể này, Chu Hiểu Đình hầu như không xuất hiện lần nào, bởi vì cô ấy tham gia vào chương trình đào tinh anh hàng đầu của Học viện Ngân Diệu, phần lớn thời gian cô ấy dành để giao tiếp với các trường ở nước ngoài.

Một người bạn một năm không gặp được mấy lần, cho dù thân thuộc cũng trở nên xa lạ, vì sao Hạ Minh Tuyên cho rằng có thể dựa vào cô ấy?

Nhưng mà chưa đợi Lâm Tố Tâm hỏi lại thì bên phía Hạ Minh Tuyên đã trở nên ồn ào.

Hạ Minh Tuyên vội vàng nói :” Bảo bối, Giờ anh bận rồi, em ngoan nhé, có việc thì cứ gọi cho anh, yêu em nhiều .”

Lâm Tố Tâm cúp điện thoại, vươn vai, trở về phòng đọc sách.

Vì Hạ Minh Tuyên đã nói rằng cô sẽ không có vấn đề gì khi sống trong trường, nên cô ấy không có gì phải lo lắng, cô vẫn nên nghĩ làm thế nào để theo kịp tiến độ sau khi bỏ lỡ nhiều lớp học như vậy!

Đây thực sự là một vấn đề rất nghiêm trọng, bởi vì Lâm Tố Tâm chưa bao giờ là học sinh xuất sắc nhất. Tài năng của cô ấy đều được cộng vào âm nhạc hết rồi, đồng thời tinh lực của cô cũng không đặt vào việc học. Bây giờ mục tiêu của cô ấy không phải là thành tích cao trong các kỳ thi mà là qua môn đã là tốt rồi.

Lâm Tố Tâm đang cắn bút và lo lắng thì đột nhiên nghe thấy tiếng ai đó mở cửa. Sau đó, Chu Hiểu Đình, người mặc áo khoác trắng, lẳng lặng bay vào như một hồn ma.

Lâm Tố Tâm bị dọa cho một trận, vì cô phát hiện Chu Hiểu Đình gầy hơn so với lần trước gặp rất nhiều.

“ A, Hiểu Đình, đã lâu không gặp, dạo này có khỏe không?” Lâm Tố Tâm lên tiếng chào hỏi.

Chu Hiểu Đình nhìn phòng khách một vòng mới gật đầu nói :” Nhờ phúc của cậu nên cũng không tệ lắm .”

Lâm Tô Tâm cảm thấy lời này thật kỳ quái, nhất thời sửng sốt.

Chu Hiểu Đình nói :” Sao? Cậu không biết à ? Tôi năm này được chọn tham gia lớp học tinh anh ưu tú, trong 20 năm nửa đều có thể nhận được bồi dưỡng và tài trợ nghiên cứu tốt nhất, nghe đâu cái danh nghạch này đến học viện Ngân Diệu mỗi năm đều không lấy được mà một học sinh cao trung có thể vượt qua học sinh đại học lấy được đều do tôi có một người bạn cùng phòng là cậu .”

Lâm Tố Tâm thật ngoài ý muốn, cô đối với người bạn cùng phòng Chu Hiểu Đình này hiểu không nhiều lắm, mà học viên Ngân Diệu tranh giành tài trợ và vinh dự này cùng với cô khoảng cách rất xa, cô căn bản không bao giờ để ý qua, một chút cũng không biết vẫn còn có chuyện này.

Chẳng lẽ nào Hạ Minh Tuyên đã tính trước muốn tất những người xung quanh có thể ảnh hường đến cô thu dụng cho nên mới không nói tiếng nào đã tài trợ cho Chu Hiểu Đình đến khi cô không chú ý thì người then chốt đã bị thu dụng rồi?

Chương 494 : Im lặng đến lạ lùng

Lâm Tố Tâm nghi ngờ, nhưng cô vẫn gật đầu mỉm cười nói: "Thật sao? Chúc mừng cậu , Hiểu Đình! Cậu có được cơ hội tốt như vậy là vì cậu có thực lực, nói đó là vì mối quan hệ với mình... uh, nhưng mình không biết chút nào? "

Chu Tiểu Đình liếc cô một cái nói: "Không biết cũng không sao, có người biết là được."

Lâm Tô Tín nhất thời không nói nên lời, nhìn cô đi vào ngồi xuống ghế sô pha.

Thành thật mà nói, trong hai người bạn cùng phòng, cô và Phùng Tư Tư có nhiều tiếng nói chung hơn, nhưng với Chu Hiểu Đình thì trước giờ chưa quá thân thiết.

Đây không phải là cô có ý kiến gì với bản thân Chu Hiểu Đình, thật ra cô có ấn tượng tốt về Chu Hiểu Đình, cô cảm thấy cô ấy vừa thông minh, vừa khiêm tốn, mặc dù nhìn gầy như thể gió sẽ thổi bay đi nhưng cô ấy thực sự rất đáng tin cậy.

Nhưng mà cô thật sự không thể hiểu nổi thế giới của học bá, lúc hai người nói chuyện thường xuyên xuất hiện tình trạng như bây giờ, im lặng đến quỷ dị, Chu Hiểu Đình có đôi khi rất sắt bén có đôi khi lại nói rất nhiều làm cô không biết làm sao tiếp lời.

Chu Hiểu Đình mang túi sách của mình đặt trên bàn trà, quay đầu hỏi Lâm Tố Tâm :” Thời gian không còn sớm nửa sao cậu còn chưa ngủ ?”

Lâm Tố Tâm ôm sách toán khổ sở học, trong đầu đã rối thành một đoàn, đột nhiên nghe Chu Hiểu Đình nói cô sửng sở một lúc mới nói :” Ồ, Mình muốn đọc sách một lát, hơn 2 tháng không đi học, mình cảm thấy bản thân sắp không theo kịp tiến độ rồi .”

Chu Hiểu Đình đi qua ngồi bên cạnh cô nói :” Có gì mà không theo kịp ? Mình dạy cậu .”

Lâm Tô Tín giật mình: "Cậu muốn dạy bù cho mình ?"

Chu Tiểu Manh nhún vai nói: "Ừ, nếu không, cậu nghĩ tại sao Hạ Minh Tuyên lại đặc biệt gọi mình về nước? Một nửa lý do là muốn mình giúp cậu ôn thi."

Lâm Tô Nhiễm hơi kinh ngạc vài giây, sau đó bình tĩnh lại.

Đây quả thực là điều Hạ Minh Tuyên sẽ làm, cô nhớ rằng khi cô tham gia kỳ thi vào năm nhất trung học, cậu ba Hạ cũng đã cử Giang Dịch Thâm đến làm gia sư dạy cô. Mặc dù việc trực tiếp miễn thi cho cô chỉ là chuyện trong tầm tay, nhưng cậu ba Hạ chưa từng làm việc này bao giờ, lần nào cũng cử người giám sát việc đọc sách của cô. Ngay cả khi cô ấy thực sự bỏ lỡ rất nhiều buổi học vì công việc, anh ấy không bao giờ bỏ qua.

Nhưng mà, dù sao Giang Dịch Thâm tốt xấu gì cũng là học trưởng của cô, lớn hơn cô rất nhiều, được anh dìu dắt cũng là chuyện bình thường, nhưng Chu Hiểu Đình còn nhỏ hơn cô (tính cả tuổi của cô ở kiếp trước), thật sự có một cảm giác kỳ kỳ…

Lâm Tô suy nghĩ một chút nói: "Vậy mình trước tiên tự xem, có vấn đề gì sẽ hỏi cậu?"

Chu Tiểu Manh lãnh đạm nói: "Không sao, mình không có ý kiến."

Thế là, Lâm Tố Tâm và Chu Hiểu Đình mỗi người cầm một cuốn sách bắt đầu học.

Mãi đến mười một giờ, Lâm Tô Tâm mới ngáp một cái đứng lên, chuẩn bị vào phòng tắm tắm rửa.

Trước khi trở về phòng, cô đặc biệt kiểm tra khóa cửa của ký túc xá, tuy rằng khóa cửa nhìn có vẻ khá ổn, nhưng cô vẫn có chút lo lắng, bởi vì cô biết người có đặc quyền như Kỳ Vân Triệt thật sự có thể mở cửa của bất kỳ phòng ký túc xá nào.

Chu Hiểu Đình ngẩng đầu nghi ngờ nhìn cô: " Cậu đang nhìn cái gì vậy?" Lâm Tô Tâm giật mình một chút, sau đó nói: "Ồ, cái này ... Mình xem xem cửa có đóng chưa..."

Chu Hiểu Đình nhẹ giọng nói: "Đừng lo lắng, hôm trước khi mình trở về đã kiểm tra khóa cửa, ổ khóa hiện tại mình đã xử lý, dùng chìa khóa thông thường mở không được, câu không cần lo lắng bất cứ ai có thể đột nhập. "

Lâm Tố Tâm gật đầu: "Ồ, thế à ..."

Cô một bên cảm thán học bá thực sự có năng lực, một bên cô cầm sách đi về phòng, vừa bước tới cửa, cô chợt nhớ ra điều gì đó, quay đầu lại ngạc nhiên nói: "Hiểu Đình, sao cậu biết có người đột nhập? Mình nhớ đến Phùng Tư Tư mình cũng chưa nói qua mà ?”

Chu Hiểu Đình đẩy đạy gọng kính lên mũi, “ Ồ, đây chỉ là mình đoán thôi. Trợ Lý Giang đề cập phải chú ý an toàn trong ký túc xá, mà ký túc xá trong khu vực trường học thì có gì mà chú ý an toàn ? Nếu có thì khóa của ký túc xá được sự cho phép của người có quyền hạn mở ra. Cậu ba Hạ chưa từng ở trong ký túc xá nên không ngờ đến vấn đề này, chắc là cậu lúc trước đã gặp phải chuyện này rồi phải không ?”

Lâm Tố Tâm nhất thời không nói nên lời.

Cô cảm thấy như mình đã hỏi một câu hỏi rất ngu ngốc, nhưng đồng thời, cô cũng thầm kinh ngạc trước khả năng suy luận của Chu Hiểu Đình.

Mê Truyện Dịch

Tại sao khoảng cách giữa người với nhau lại lớn quá vậy?

Cô thầm thở dài, nhưng cô cảm thấy tốt hơn rất nhiều, có một người bạn cùng phòng đáng tin cậy như vậy chắc hẳn cô sẽ có thể ngủ ngon rồi đúng không?

Từ hôm sau, Lâm Tố Tâm đã trở lại trường tiếp tục đi học.

Sự xuất hiện của cô ấy đã gây náo loạn không nhỏ, có rất nhiều người đến xem cô ấy, nhưng không ai dám chạy ra gây sự.

Lâm Tố Tâm hiểu rỏ trong bụng phần lớn là nhờ phúc của cậu hai Kỳ. Hôm qua khi trở về ký túc xá cô lên mạng xem và thấy mình đang trở thành tiêu điểm trên BBS còn có bức ảnh chụp được lúc cô bước xuống xe của cậu hai Kỳ.

Trong trường đúng là bát quái đâu đâu cũng có mà ….

Buổi chiều sau khi tan học Lâm Tố Tâm thu dọn đồ đạc, chuẩn bị chuyển đến căn hộ của cô.

Căn hộ này là lúc chia tay cậu ba Hạ bảo Giang Dịch Thâm đưa cho cô xem như phí chia tay, cô trước nay chưa từng qua xem, nên cô phải phí một chút công phù tìm giấy chứng nhận nhà đất ra mới biết địa chỉ trên đó.

Do giấy chứng nhận nhà đất cầm trên tay nên căn hộ này là tài sản cá nhân của cô, Lâm Tố Tâm cảm thấy tính an toàn của căn hộ này so với trường học cao hơn, cho nên cô mang tất cả trang sức có giá trị lúc trước để ở ký túc xá sắp xếp vào trong hàng lí chuẩn bị chuyển đến căn hộ của cô.

Như thế cô tổng cộng đóng gói hai va li hành lí, nếu Từ Tiếu Ý không cho thư ký đến đón, mà tự cô chuyển đến căn hộ thì thật không dễ dàng.

Đợi khi ngồi ô tô lên đường cô mới phát hiện căn hộ nằm ở Thời Thịnh Hoa Đình cách trường học rất gần, cách hai con đường cái đi bộ khoảng bảy tám phút là đến.

Tiểu khu này là khu đắt đỏ nhất thành phố Thiên Hải, bởi vì vị trí địa lý rất tốt, một mặt dựa biển, có thể nhìn toàn bộ cảnh biển, tiểu khu qui hoạch cũng cực kì đẹp, cơ sở vật chất hoàn thiện, không xa còn có trung tâm mua sắm thật lớn.

Lúc trước Lâm Tố Tâm đã nghe các sinh viên bàn về tiểu khu này, nghe nói giá cả nơi này đã là mấy trăm ngàn nhân dân tệ một mét vuông rồi, căn nhà lại lớn, một căn biệt thự bình thường cũng đã có giá mấy chục triệu rồi.

Loading...