Những gì Lâm Tố Tâm nói đều là sự thật.
Kỳ Vân Triệt bình thường không nghĩ rằng việc mình chơi đùa với một vài cô gái có gì ghê gớm, dù sao chẳng phải bọn họ chỉ vì anh ta có tiền lại đẹp trai nên mới đ.â.m đầu vào sao? Tự bản thân không có não bị chơi đùa thì trách ai được? Hơn nữa mỗi lần chia tay, anh ta đều trả phí chia tay, cũng không phải là vô ích.
Nhưng những lời châm chọc từ miệng Lâm Tố Tâm lại khiến anh ta bực bội, cũng không giữ được thái độ dịu dàng kiềm chế vừa rồi, đề tài câu chuyện thay đổi liền trực tiếp uy hiếp.
Mê Truyện Dịch
Trong lòng Lâm Tố Tâm còn buồn bực hơn anh ta, cậu hai Kỳ này đã uống nhầm thuốc gì vậy? Cứ giữ lấy cô không buông?
Nếu chỉ muốn thăm dò quan hệ giữa cô và Hạ Minh Tuyên thì cô đã nói rất rõ ràng rồi. Mặc dù cô và Hạ Minh Tuyên đã “chia tay”, nhưng tạm thời cũng không định hẹn hò với người khác.
Kể cả Kỳ Vân Triệt có nghi ngờ, nhưng cũng biết rằng sẽ không hỏi được đáp án khác từ miệng cô chứ?
Cho nên, bây giờ…… là tình huống gì?
Thấy thái độ hung hăng của anh ta, không phải là thực sự thích cô rồi chứ? Đây rốt cuộc là chuyện gì? Không phải nói cậu hai Kỳ chỉ thích trinh nữ sao?
Lâm Tố Tâm nhìn sắc mặt ngày càng tệ của Kỳ Vân Triệt, cảm thấy ngón tay đang giữ vai cô dùng lực bất thường, khiến cô hơi đau.
Cô cau mày nói: “Cậu hai Kỳ, anh buông tôi ra! Anh làm tôi đau!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4902-toi-khong-co-hung-thu.html.]
Kỳ Vân Kiệt nhướng mày, đột nhiên cười xấu xa: “Làm em đau thì có gì to tát? Em không biết, tôi thích nhất là dáng vẻ người phụ nữ giãy giụa vì đau đớn, nhưng vẫn không thoát khỏi lòng bàn tay tôi sao?”
Khốn khiếp, đây là siêu cấp biến thái! Đây đây…… đây là loại sở thích không bình thường gì vậy, vậy…… không lẽ anh ta là một kẻ bạo dâm?
Lâm Tố Tâm thầm ói máu, lần đầu tiên cảm thấy bản thân xinh đẹp cũng là một điều xấu, bị một tên biến thái nhìn chằm chằm như vậy, nghĩ cũng cảm thấy thật kinh tởm.
Nhưng cô cũng không quá lo lắng sẽ bị Kỳ Vân Triệt quấn lấy, bởi vì cô là con thỏ đã có chủ, trong mắt Lâm Tố Tâm, cậu ba Hạ mạnh hơn anh ta gấp trăm lần, sớm muộn gì cũng đánh tên biến thái này ra bã.
Nghĩ đến Hạ Minh Tuyên, trong lòng Lâm Tố Tâm cảm thấy ổn định hơn nhiều, bình tĩnh lại rồi nói: “Cậu hai Kỳ, anh buông tôi ra trước đi. Như vậy đi, anh có thể cho tôi về suy nghĩ được không?”
Kỳ Vân Triệt nói: “Ồ? Suy nghĩ bao lâu? Một ngày có đủ không?”
Lâm Tố Tâm giật giật khóe miệng nói: “Một…… ngày, đương nhiên không đủ! Ít nhất là một tháng!”
Kỳ Vân Triệt lạnh lùng nhìn cô chằm chằm: “Lâu như vậy? Không phải là em muốn giở trò gì chứ?”
Giở trò đương nhiên là có, Lâm Tố Tâm tính toán, một tháng sau là thi cuối kỳ, đợi thi xong cô sẽ nhanh chóng chạy đến thành phố Tô Hải, Kỳ Vân Triệt muốn làm gì cũng không dễ dàng như vậy. Đương nhiên, tốt hơn là sau một tháng, cậu hai Kỳ không còn nhớ cô là ai, có mục tiêu mới, đó thực sự là điều may mắn.
Trong lòng Lâm Tố Tâm nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng lại nói: “Cậu hai Kỳ, tôi mong anh hiểu, tôi và Hạ…… cậu ba Hạ mới chia tay hơn hai tháng, dù biết tôi và anh ấy là không thể, nhưng…… tạm thời tôi vẫn chưa muốn hẹn hò với bất kỳ ai, giờ tôi chỉ muốn ở một mình. Nhưng nếu anh cứ như vậy, cũng phải cho tôi chút thời gian để điều chỉnh chứ? Anh cũng không muốn cô gái bên cạnh mình mỗi ngày đều khóc nhớ bạn trai cũ đúng không?”