Kỳ Vân Triệt cười nói: “Em thực sự không cần phải như vậy. Đối với tôi, đây chỉ là chuyện nhỏ. Hơn nữa…… một cô gái đáng yêu như em, ai có thể nhẫn tâm nhìn em bị bắt nạt?”
Lâm Tố Tâm kinh ngạc, mở to mắt. Câu nói này khá là ám muội, nếu cô không hiểu lầm thì dường như cậu hai Kỳ có ý gì đó với cô? Anh ta muốn làm gì?
Mê Truyện Dịch
Cô đang ngạc nhiên và nghi ngờ thì cô Cao đã đứng dậy khỏi chỗ ngồi, bước tới và liên tục xin lỗi Lâm Tố Tâm: “Em Lâm, vừa rồi là sai lầm của tôi, đơn xin nghỉ học của em chắc là do phòng giáo vụ chúng tôi quên đăng ký, bây giờ đã bổ sung rồi, tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến kỳ thi cuối kỳ của em. Còn em Phùng muốn hoãn thi, chúng tôi cũng đã đăng ký rồi, em ấy có thể trực tiếp tham gia kỳ thi bổ sung trước khi khai giảng.”
Vừa rồi Lâm Tố Tâm và Phùng Tư Tư đã tranh luận ở đây rất lâu nhưng không được nhân nhượng chút nào, bây giờ chỉ mới hai phút mà đã làm xong hết rồi.
Sự tương phản này quá rõ ràng, nhưng giờ Lâm Tố Tâm đã nhận thức rất rõ đặc quyền của những thiếu gia hào môn này và cũng không lưu tâm.
Mặc dù không biết cậu hai Kỳ rốt cuộc muốn làm gì, nhưng lợi ích đã đưa đến tay cô, cô cũng không cần phải từ chối.
Lâm Tố Tâm lạnh lùng gật đầu nói: “Cảm ơn! Nếu việc của tôi đã làm xong rồi, vậy tôi đi đây, cậu hai Kỳ có việc gì thì đi làm đi.”
Kỳ Vân Triệt vội vàng ngăn cô lại nói: “Tố Tâm, chờ đã!”
Lâm Tố Tâm rất không muốn chờ anh ta, nhưng mấy vệ sĩ đang đứng một bên nhìn chằm chằm, cô cũng không thể không dừng lại, quay người lại nhìn anh ta và không nói gì.
Kỳ Vân Triệt nói: “Tôi muốn nói chuyện với em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4882-khong-lien-quan-den-anh.html.]
Lâm Tố Tâm hất cằm, lạnh lùng nói: “Tôi với anh có chuyện gì để nói? Trước kia còn có thể nói anh và cậu ba Hạ không hợp, cho nên muốn tiếp cận tôi, nhưng hiện tại, tôi và Hạ Minh Tuyên đã chia tay rồi, tôi thực sự không biết chúng ta còn cần tiếp xúc làm gì nữa?”
Kỳ Vân Triệt nhìn chằm chằm biểu cảm trên mặt cô một lúc, như muốn phân biệt thật giả trong lời nói của cô.
Sau một lúc, anh ta mới nói: “Chỉ mấy phút thôi, tôi nghĩ em cũng không muốn bạn thân của em khó xử đúng không?”
Lâm Tố Tâm nghiến răng nghiến lợi, nhìn Phùng Tư Tư ở bên cạnh rõ ràng có chút kinh hãi, mặc dù vẫn theo sát cô, nhưng trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Một vệ sĩ tiến lên một bước, dưới sự chỉ đạo của Kỳ Vân Triệt, nắm lấy vai của Phùng Tư Tư.
Phùng Tư Tư lập tức hét lên: “Làm gì vậy? Anh thả tôi ra!”
Tim của Lâm Tố Tâm lập tức nhảy đến cổ họng, cô biết bối cảnh của nhà họ Kỳ, ngay cả Hạ Minh Tuyên, cậu hai Kỳ còn dám ra tay, muốn đối phó với Phùng Tư Tư không phải chỉ là chuyện trong vài phút sao? Bây giờ cô lại không thể công khai cầu viện Hạ Minh Tuyên……
Cô căng thẳng nhưng không biểu lộ ra mặt, chỉ mang theo một chút tức giận, trừng mắt nhìn Kỳ Vân Triệt nói: “Thả cô ấy ra, Phùng Tư Tư chỉ là một cô gái bình thường, cô ấy với anh không thù không oán, anh bắt cô ấy để làm gì?”
Kỳ Vân Triệt cười nhẹ nói: “Không thù không oán? Cô ấy không phải là tình nhân của phế vật nhà họ Ân kia sao?”
Lâm Tố Tâm không ngờ Kỳ Vân Triệt biết cả chuyện này, nhưng anh ta không có lý do gì để gây khó dễ cho cậu sáu Ân cả? Bởi vì trong mắt những người bọn họ, Ân Chính Lăng chưa bao giờ có tính uy hiếp.
Quả nhiên, Kỳ Vân Triệt lại nói: “Nhưng tôi không định mạo phạm cô Phùng, tôi chỉ muốn cho người đưa cô ấy về ký túc xá, cô ấy ở đây, chúng ta không tiện nói chuyện, không phải sao?”