Phùng Tư Tư nói: “Cậu không đi thì tớ đi làm gì?”
Lâm Tố Tâm cảm thấy kỳ lạ nói: “Năm ngoái không phải cậu rất muốn đi vũ hội sao? Còn đặc biệt nhờ tớ hỏi Minh Tuyên thư mời.”
Phùng Tư Tư nói: “Đi một lần là được rồi, đã thỏa mãn trí tò mò của tớ rồi. Hơn nữa, chờ sau khi cậu trở thành bà Hạ, không phải là tớ muốn đi mấy lần thì đi sao, không đi lần này cũng không sao!”
Lâm Tố Tâm lại bị cô ấy cười nhạo lần nữa, nhất thời không nói nên lời, đành đứng dậy nói: “Được rồi được rồi, cũng không còn sớm nữa, chúng ta mau đến phòng giáo vụ làm thủ tục đi. Làm xong, cậu còn phải phải chạy về khách sạn để tụ họp với các thành viên của cậu.”
Phùng Tư Tư ngẩng đầu nhìn đồng hồ, đã là ba giờ rưỡi chiều, từ trên sô pha nhanh chóng bật dậy.
Hai người cầm thẻ học sinh bước vội ra khỏi cửa.
Ở quảng trường trước cửa tòa nhà hành chính có rất nhiều người, hai người sợ thu hút người nhìn nên không dám dừng lại, chạy lên tầng ba, vào văn phòng phòng giáo vụ.
Trước khi hai người vào đã gõ cửa, vì vậy khi họ vừa bước vào văn phòng, cả căn phòng lập tức trở nên yên tĩnh.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm vẫn có chút kinh ngạc, bởi vì trước đây khi công khai quan hệ với Hạ Minh Tuyên, cô đã đến phòng giáo vụ làm thủ tục, cũng sẽ không khiến mọi người dừng việc đang làm để quan sát cô, bây giờ “chia tay” với Hạ Minh Tuyên rồi, ngược lại sao lại được mọi người chú ý?
Kết quả, khi cô bước vào trong vài bước, nhìn thấy người đang ngồi ở vị trí giám thị của khối trung học, cô mới chợt tỉnh ngộ.
Bởi vì, ngồi ở đây lại là một người quen cũ của cô, cô Cao quản lý học bạ lúc trước của phòng giáo vụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4862-lao-yeu-ba-lai-xuat-hien-roi.html.]
Năm đó, bà ta đã bị Đỗ Lâm Nhi mua chuộc, giả mạo quyết định thôi học của Lâm Tố Tâm và muốn đuổi cô ra khỏi trường. Sau này, với chỉ đạo của cậu ba Hạ, cô Cao đã bị đuổi khỏi Học viện Ngân Diệu.
Không ngờ, bây giờ bà ta lại trở lại? Hơn nữa, hình như đã được thăng chức?
Lâm Tố Tâm khẽ cau mày, cảm thấy tình hình có gì đó không ổn.
Phùng Tư Tư kéo tay áo của cô nói nhỏ: “Chuyện gì vậy? Tại sao lão yêu bà này lại xuất hiện rồi?”
Lâm Tố Tâm ra hiệu cho cô ấy đừng nói, nhưng trong lòng nhanh chóng lóe lên suy nghĩ.
Sở dĩ hồi đó cô Cao giúp Đỗ Lâm Nhi làm chuyện mạo hiểm như vậy là bởi vì Đỗ Lâm Nhi luôn nhận là em họ của cậu hai Kỳ, còn cô Cao là người của phe phái nhà họ Kỳ, đương nhiên phải phục vụ cô ta.
Bây giờ bà ta có thể trở lại trường, chắc chắn bên trên có người giúp bà ta, lẽ nào là Kỳ Vân Triệt lại có âm mưu gì sao?
Lâm Tố Tâm suy nghĩ một lúc, định quay về trước rồi nói. Nhìn thấy cô Cao ở đây, nghĩ cũng biết, chuyện của cô nhất định sẽ không thể được xử lý ổn thỏa, thay vì ở đây bị làm trò cười cho người khác, chi bằng về hỏi Hạ Minh Tuyên hoặc Giang Dịch Thâm trước xem rốt cuộc là chuyện gì, sau đó sẽ lên kế hoạch.
Nhưng cô còn chưa kịp xoay người rời đi, cô Cao đã nhìn thấy họ và nói lớn: “Đây không phải là Lâm Tố Tâm và Phùng Tư Tư sao? Hai người các em đã bỏ học lâu như vậy, cuối cùng cũng biết đến trường báo cáo rồi sao?”
Lâm Tố Tâm cau mày, chưa kịp nói thì Phùng Tư Tư đã buột miệng nói: “Bỏ học gì cơ ạ? Bọn em là xin nghỉ!”
Cô Cao cười haha nói: “Em Phùng này, tôi biết bây giờ em là đại minh tinh rồi, người của công chúng thì càng nên chú ý hình tượng của mình, sao có thể nói dối giáo viên? Rõ ràng các em không xin phép đã rời khỏi trường, đã bỏ học 56 ngày, đây là hành vi vi phạm nghiêm trọng nội quy nhà trường, đủ để cho các em thôi học rồi!”