Ân Chính Lăng và Phùng Tư Tư đều sửng sốt, họ không ngờ Lâm Tố Tâm sẽ đột nhiên nói ra một câu như vậy, trong khoảng thời gian ngắn đều không nhớ tiếp tục tranh cãi.
Lúc này Lâm Tố Tâm mới nói: “Cãi nhau xong chưa? Sao không tiếp tục cãi? Anh ân, em còn tưởng anh thật lòng muốn mời em ăn tối, không ngờ rằng đưa em đến để xem hai người cãi nhau?”
Ân Chính Lăng cười gượng nói: “Đương nhiên không phải rồi. Em mời chị dâu, đó hoàn toàn là thành tâm thành ý.”
Phùng Tư Tư hừ lạnh một tiếng, nói: “Dối trá!”
Ân Chính Lăng lại quay sang trừng mắt với cô ta.
Cũng may ngay lúc đó phục vụ tiến vào, dọn các món lên cho họ, nhờ vậy mới cắt ngang ánh mắt của hai người.
Sau khi các món ăn được dọn lên, Ân Chính Lăng bảo các phục vụ lui ra ngoài, đồng thời phân phó: “Chúng tôi có thể tự làm được. Nếu không gọi, các người không cần vào đây.”
Người phục vụ gật đầu đi về phía cửa, trong lòng vẫn có chút thắc mắc, một cặp đôi trẻ đến nhà hàng tình nhân dùng cơm, không thích phục vụ đứng bên cạnh làm chướng mắt họ cũng rất bình thường, nhưng nhóm họ có ba người mà! Một nam hai nữ, hai cô gái kia trông rất trẻ, người đàn ông vừa nhìn cũng thấy rất giàu có, không biết họ có quan hệ gì?
Ngay khi mọi người rời đi, Lâm Tố Tâm không thể nhịn được nữa liền nói ra những lời kìm nén nãy giờ: “Tư Tư, anh Ân, tại sao hai người lại cùng nhau đến đây?”
Mê Truyện Dịch
Phùng Tư Tư nhún vai nói: “Cậu hỏi anh ta, chính tên này đã nghĩ ra ý đồ xấu xa đấy.”
Ân Chính Lăng nói: “Ý đồ xấu xa gì chứ? Tôi làm chuyện này đều vì anh Tuyên, biết chưa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4791-nguoi-phu-nu-thich-hop-nhat.html.]
Lâm Tố Tâm càng không hiểu liền hỏi: “Tại sao lại liên quan đến Minh Tuyên?”
Ân Chính Lăng giải thích với cô: “Không phải hồi chiều em đã nói với chị cần tìm lý do để có thể danh chính ngôn thuận ở lại giải trí Quang Hi sao? Em nghĩ đến nghĩ lui, nếu nói rằng em đột nhiên muốn đầu tư vào ngành giải trí, chắc chắn mọi người sẽ không tin. Chi bằng nói em nhìn trúng một cô gái ở Quang Hi, muốn theo đuổi cô ấy nên mới đầu tư rất nhiều tiền vào Quang Hi.”
Anh ta uống một ngụm vang đỏ, có chút chế nhạo bản thân nói: “Dù sao mọi người đều nói em là công tử bột, một kẻ ăn chơi, lý do này có thể lừa được rất nhiều người.”
Lâm Tố Tâm chớp chớp mắt, bình tĩnh suy nghĩ lại một chút, cuối cùng cũng hiểu rõ toàn bộ kế hoạch của anh ta, cô nói: “Nói như vậy, anh định công bố cho mọi người biết cô gái mà anh muốn theo đuổi là Phùng Tư Tư?”
Ân Chính Lăng gật đầu: “Đúng vậy.”
Lâm Tố Tâm chống cằm suy nghĩ một chút rồi nói: “Chuyện này không khoa học chút nào? Kiểu người mà anh thích cũng không giống như Phùng Tư Tư mà? Chẳng phải anh thích thân hình chữ S, chân dài, mặt thon, n.g.ự.c cup D……”
Ân Chính Lăng vội vàng bảo cô dừng lại, tức giận nói: “Chị dâu nhỏ, chị nghe dừng điều này ở đây vậy?”
Lâm Tố Tâm nói: “Thì trên BBS của trường đó! Có người còn tổng kết các cô bạn gái trước kia của anh, em thấy đều cùng một hình mẫu mà.”
Ân Chính Lăng lau mồ hồi lạnh trên trán và nói: “Á, không phải, chúng ta đừng nói đến mẫu người mà em thích lúc trước nữa. Chị dâu nhỏ, chị nghĩ thử xem, bởi vì Phùng Tư Tư không phải mẫu người mà em thích nên người ngoài nhìn vào sẽ cảm thấy đây mới là tình yêu đích thực!”
Vốn dĩ Phùng Tư Tư ngồi bên cạnh nghe họ nói chuyện với vẻ mặt đầy kiêu ngạo, thỉnh thoảng lại ‘tặng’ cho Ân Chính Lăng một ánh mắt khinh bỉ, nhưng khi nghe được bốn chữ “Tình yêu đích thực”, cuối cùng cô ta không nhịn được, “Á” một tiếng rồi nói: “Đừng nói lời ghê tởm được không? Tôi sẽ ói hết đấy!”
Ân Chính Lăng lập tức trả lời lại một cách đầy mỉa mai: “Cô mới ghê tởm đó. Chúng tôi còn chưa ăn bao nhiêu, cô lại muốn ói ra. Cô muốn hại Tố Tâm đói bụng sao?”