Hạ Minh Tuyên đã nghe tiếng dép của Lân Tố Tâm loẹt quẹt từ nãy nên quay đầu lại nhìn cô nói: “Mặc ít quần áo vậy, không sợ lạnh sao?”
Lâm Tố Tâm ngơ ngác lắc đầu: “Không sao, trong phòng có máy sưởi.”
Hạ Minh Tuyên nheo mắt hạ giọng nói: “Đi mặc áo vào, nếu bị cảm lạnh khản tiếng, xem em sẽ thu album như thế nào!”
Hạ Minh Tuyên lạnh giọng nhắc nhở khiến Lâm Tố Tâm vội vã khẩn trương chạy về phòng lấy một cái áo len rộng thùng thình mặc vào, sau đó lại lạch bạch chạy về cửa phòng bếp.
Vừa rồi bị Hạ Minh Tuyên nghiêm túc răn dạy hại cô quên mất trọng điểm, lại ngoan ngoãn đi làm theo lời anh nói, chờ tới lúc mặc áo xong mới nhớ ra, Hạ tam thiếu có thể nấu cơm sao? Anh sẽ không làm cháy phòng bếp cả cô chứ? Dù không có cháy, cô cũng không muốn ăn những món mùi vị kỳ quái a.
Lâm Tố Tâm khẩn trương đi tới phía sau Hạ Minh Tuyên nói: “Anh yêu, để em làm cho.”
Hạ Minh Tuyên cười nói: “Không cần, em ra ngoài chờ đi, sắp xong rồi, có thể ăn cơm được rồi.”
Lâm Tố Tâm nhắm mắt đi theo nói: “Anh yêu, anh bận việc như vậy, những việc nhỏ như thế này không nên phiền anh. Anh cứ nghỉ ngơi đi, em nấu cơm được mà.”
Chỗ nào mát mẻ thì ra chỗ đó nghỉ ngơi đi. Phòng bếp không phải chỗ cho một đại thiếu gia như anh tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4651-than-mat-het-muc-co-the.html.]
Hạ Minh Tuyên liếc mắt nhìn cô, thấy cái dáng vẻ khẩn trương của cô thì lạnh lùng nói: “Làm gì vậy? Khinh thường anh? Bổn thiếu gia sẽ nấu cơm, bảo em chờ thì chờ đi, bằng không sẽ xử trí theo gia pháp.”
Nói rồi anh một tay đảo trong nồi một tay còn dí dí vào trán Lâm Tố Tâm một cái, dáng vẻ thì khiến Lâm Tố Tâm sợ toát mồ hôi, chỉ sợ anh lập tức đem cô trừng trị theo gia pháp.
Hạ Minh Tuyên thấy con thỏ nhỏ không chịu đi, thì dứt khoát không để ý đến lời cô nói, chỉ tập trung cắt cà chua, khoai tây, cà rốt rồi cho thêm đậu, ngô hạt vào chảo xào cùng, chờ sau khi cà chua mềm xong thì cho thêm nước vào, đậy nắp chảo lại, hạ nhỏ lửa đun.
Lâm Tố Tâm nhìn động tác của anh thuần thục như vậy thì không tin được.
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên đưa miếng cà rốt cắt dưa tới bên miệng cô hỏi: “Thỏ con, ăn cà rốt không?”
Lâm Tố Tâm lại trừng mắt với anh. “Em không phải thỏ con, cũng không thích ăn cà rốt.” Nói rồi, cô nhảy chân sáo ra khỏi phòng bếp.
Cô thật sự không ngờ tới, Hạ tam thiếu lại biết nấu cơm, quả thật không giống suy nghĩ của mọi người… Nếu như vậy, cô sẽ không tranh với anh nữa, cứ ngồi chờ ăn cơm vậy, ai bảo anh hôm qua cầm thú như vậy chứ? Đây hẳn là việc anh nên làm a!
Lâm Tố Tâm đợi không bao lâu đã thấy Hạ tam thiếu bắt đầu bê mâm cơm ra.
Đồ ăn Hạ Minh Tuyên làm không nhiều, một đĩa mỳ Ý hải sản, một bát súp kem đậu xanh, còn có một đĩa salad nấm đùi gà, đặt vào một cái khay bê lên.
Lâm Tố Tâm dùng cái thìa múc một thìa canh cho vào miệng. Thật là không tưởng tượng nổi, vô cùng ngon.