Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 456:1 chẳng lẽ là đùa thật?

Cập nhật lúc: 2025-07-01 08:27:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những lời nói này giống như tra nam nói với cô gái khi không đạt được mục đích, còn mặt dày dây dưa cố tình muốn dọa nạt cô gái.

Những lời này lại phát ra từ miệng con thỏ nhỏ từ trước tới nay luôn ngoan ngoãn của anh quả thực khiến Hạ Minh Tuyên không biết nói gì, chỉ cảm thấy bản thân không khỏe nổi.

Anh có cảm giác mình tự nhiên biến thành một thiếu nữ ham chơi.

“Khụ khụ, bảo bối, em đừng như vậy… Em đứng lên trước…” Hạ Minh Tuyên cố ý dụ dỗ.

Mê Truyện Dịch

Lâm Tố Tâm trừng mắt nhìn anh một cái nói: “Em không đứng, không phải anh bảo sẽ ngoan ngoãn nghe lời sao? Sao lại không phối hợp như vậy?”

Cô nói xong, thì cố ý bắt chước động tác của những người đàn ông, đột nhiên túm cổ áo sơ mi đã bị cô vò cho dúm dó của Hạ Minh Tuyên giật mạnh, định xé nó ra.

Kết quả là, mấy cái cúc áo sơ mi vẫn nguyên.

Sao lại như vậy chứ? Bình thường, Hạ Minh Tuyên xé áo sơ mi của cô dễ dàng lắm mà, một phát được luôn.

Hạ Minh Tuyên bị cô đè trên người trong lòng rối rắm, nhưng nhìn hành động của cô thì lại cảm thấy có chút buồn cười.

Anh dỗ dành: “Bảo bối, em đừng như vậy, em không làm được những chuyện này đâu. Vẫn nên thả anh ra đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4561-chang-le-la-dua-that.html.]

Lâm Tố Tâm lại đập lên vị trí bị thương của anh một cái nói: “Anh cho là em ngốc sao? Thả anh ra không phải anh sẽ chạy mất sao?”

Hạ Minh Tuyên bị cô đập đau, cố ý rên lên một tiếng, có ý đồ khiến Lâm Tố Tâm mềm lòng. Đồng thời, trong lòng anh cũng cảm khái, đúng là con thỏ con nhà anh càng ngày càng không dễ lừa.

Sau đó, anh trơ mắt nhìn Lâm Tố Tâm lấy từ tủ đầu giường ra một cái kéo, xoẹt vài cái đã cắt đứt mấy cái cúc áo sơ mi thủ công giá mấy chục vạn đồng của anh. Sau đó, cô lại hướng tới cái quần, chuẩn bị cắt.

Hạ Minh Tuyên sắc mặt trắng bệch, cả người vặn vẹo nói: “Ấy, bảo bối, nghe anh nói này, em đặt kéo xuống, đừng cắt lung tung, nếu như…”

Lâm Tố Tâm chớp chớp mắt: “Nếu như? Nếu như cái gì?”

“À, cái này…”

Lâm Tố Tâm cắt quần của Hạ Minh Tuyên xong thì bắt đầu sờ vào cái quần lót, nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông luôn lạnh lùng thâm trầm, giờ không có cách nào phản kháng ở dưới thân cô, sắc mặt vô cùng khó coi, hai mắt không kịp chớp nhìn chằm chằm vào từng cử động của cô, trong lòng Lâm Tố Tâm cảm thấy vui,

Cho anh bắt nạt em này. Còn dám chia tay nữa không? Hừ hừ…

Lâm Tố Tâm cắt một bên, bên còn lại thì vẫn để yên nói: “Hừ, dù sao anh cũng muốn chia tay với em, vì để đề phòng anh sau này ngủ với người phụ nữ khác, hay là em cứ cắt xuống, thế là xong mọi chuyện!” Nói rồi, cái kéo của cô đặt vào vị trí nhạy cảm của Hạ Minh Tuyên, chỉ cách một lớp quần lót.

Hạ Minh Tuyên vội vàng: “Sẽ không, không có khả năng. Bảo bối, vì hạnh phúc sau này của mình, em đừng xúc động như vậy!”

Loading...