Thượng Thanh Hoa cười gượng, nói: “Anh với Tố Tâm còn có thể nói chuyện gì chứ? Công việc thôi”.
Từ Tiêu Vân nói: “À, công việc. Bàn công việc sao lại tới Bảo Tinh? Nghe nói đây chính là nhà hàng dành cho các cặp đôi nổi tiếng nhất của thành phố Tô Hải, anh xem bàn ăn bên cạnh anh một chút đi, có cái bàn nào không phải là tình nhân?”
Thượng Thanh Hoa lơ đãng cười, nói: “Thế cũng chưa chắc. Đúng rồi, Tiêu Vân, em đi cùng ai đấy? Lẽ nào em tới một mình? Hay là hẹn hò với người khác? Em có thể tới, sao anh lại không thể?”
Nói xong, anh ta hữu ý vô tình nghiêng mặt sang bên trái.
Lâm Tố Tâm nhìn thấy một người đàn ông mặc Âu phục, trông rất tri thức, rất phong độ hỏi thăm: “Cô Từ, sao lại rời đi lâu như vậy, cô gặp phải người quen sao?”
Từ Tiêu Vân kéo tay áo anh ta, nói: “Không có gì, nhìn thấy hai đồng nghiệp trong công ty nên tôi sang đây chào hỏi thôi”.
Người đàn ông tò mò nhìn họ một chút, nói: “Công ty của các cô đúng thật là kéo đại ra một người thôi cũng là tuấn nam mỹ nữ, vị tiên sinh này trông khá quen mắt, lẽ nào là nghệ sĩ trong công ty của cô Từ sao? Để tôi tự giới thiệu mình một chút, tôi là…”
Từ Tiêu Vân nhịn không được kéo anh ta một cái, nói: “Không phải nói lát nữa còn muốn ra hồ hóng gió sao? Thời gian không còn sớm nữa, đi nhanh thôi!”
Lâm Tố Tâm nhìn bóng lưng Từ Tiêu Vân đi xa, lại nhìn vẻ mặt xanh mét của Thượng Thanh Hoa, không khỏi mỉm cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4462-rot-cuoc-ai-chiu-thiet-hon.html.]
Cô đưa tay nhặt cái danh thiệp người đàn ông kia đánh rơi lên, soi dưới đèn cẩn thận nhìn một chút, nói: “Ồ, ông chú vừa rồi là CEO của tập đoàn Dương Hải, là kẻ có tiền đấy, trông cũng rất đàn ông, không biết anh ta và chị Vân có quan hệ thế nào nhỉ? Lại còn ăn cơm ở Bảo Tinh nữa chứ!”
Thượng Thanh Hoa giật lấy tấm danh thiếp trong tay cô, xé nát thành hai nửa, ném vào gạt tàn thuốc.
“Có tiền thì sao, lau giày cho cậu ba Hạ nhà em cũng không xứng!”.
Lâm Tố Tâm che miệng cười nói: “Ít nhất trông người ta cũng tuấn tú lịch sự mà? Hơn nữa em cảm thấy, có phải anh ta có ý với chị Vân không? Trông rất ân cần, hơn nữa, chị Vân năm nay cũng hai mươi sáu tuổi rồi, trước đây sếp Từ có nhắc đến, hy vọng có thể sớm tìm được một người đàn ông tốt cho em mình gả”.
Thượng Thanh Hoa lạnh lùng quét mắt nhìn cô, nói: “Được rồi, em không cần chọc anh đâu, nói thật với em, người đàn ông vừa rồi chính là đối tượng hẹn hò của Tiêu Vân, hai người đó đã hẹn hò lần thứ ba rồi, đang phát triển rất tốt”.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm nói: “Thế không phải là chuyện tốt sao?”
Thượng Thanh Hoa cười lạnh nói: “Tốt cái đầu em! Chúng ta thẳng thắn thành khẩn một chút đi, đúng là anh muốn theo đuổi Tiêu Vân, nhưng mà bọn anh đã mập mờ mấy năm rồi, cô ấy vẫn không chịu xác nhận quan hệ với anh, nên anh mới dùng hạ sách này. Sau này chúng ta giúp đỡ lẫn nhau, giả vờ làm người yêu, anh giúp em câu cậu ba Hạ ra, còn em, lúc nào nhìn thấy Tiêu Vân cũng phải nhớ giả vờ giả vịt đấy, thế nào? Hợp tác không?”
Lâm Tố Tâm sờ cằm một cái, trầm ngâm nói: “Nhưng em sẽ bị thiệt thòi, anh biết đấy, sếp Từ định để chị Vân làm người đại diện cho em, nếu em biến thành tình địch của chị ấy, sau này bị người đại diện làm khó, không cho em nhận tài nguyên tốt thì em phải làm sao?”
Thượng Thanh Hoa cười haha nói: “Tiêu Vân có thể làm gì em chứ? Em là của cậu ba Hạ, đến anh còn không đắc tội nổi. Hơn nữa, nếu nói thiệt thì cũng là anh thiệt thòi hơn, em đắc tội với Tiêu Vân, nhiều nhất chỉ ầm ĩ với cô ấy một trận thôi, còn anh l.à.m t.ì.n.h địch của cậu ba Hạ, nói không chừng c.h.ế.t như thế nào cũng không biết đâu…”.