Từ lần trước cặp sách La Mông bị cô ném xuống khu dạy học, nữ sinh này nhìn thấy cô thì như chuột thấy mèo, cơ bản đều là né đường vòng, lần này cô ta lại chủ động qua đây, làm Lâm Tố Tâm hơi sửng sốt.
Biểu cảm trên mặt La Mông vẫn không quá tự nhiên, nhưng cô ta không chỉ bưng ly rượu đến đây, còn cầm một cái ly chân dài trống không khác, rót một ly rượu vang đỏ đầy cho Lâm Tố Tâm, sau đó nói: “Bạn học Lâm, chuyện lần trước là mình không tốt, ở đây mình xin xin lỗi cậu. Nếu cậu đồng ý tha thứ cho mình, thì uống với mình một ly này, về sau mọi người vẫn là bạn học.”
Lâm Tố Tâm kinh ngạc nhìn cô ta một cái. Ở trong ấn tượng của cô, La Mông là nữ sinh rất sĩ diện, lần trước cô đã daỵ dỗ cô ta như thế, Lâm Tố Tâm còn tưởng rằng, La Mông không dám nói chuyện với cô.
Không ngờ lần này cô ta lại bỏ mặt mũi, còn tới xin lỗi, không phải là sau đó Hạ Minh Tuyên từng dạy dỗ lại cô ta đấy chứ?
Cô nghĩ như vậy, đẩy ly rượu sang một bên, nói: “Ngại quá, mình không thể cụng ly với cậu.”
La Mông bị cô từ chối thẳng thừng, sắc mặt lập tức trở nên có chút tái nhợt, sững sờ ở tại chỗ, không biết làm thế nào mới tốt.
Trong lớp có không ít người chú ý tới chỗ các cô phát sinh sự việc, đều tò mò nhìn đến.
Lớp trưởng đành phải qua hoà giải, khuyên nhủ: “Lâm Tố Tâm, mọi người đều là bạn học, cậu suy xét tha thứ cô ấy đi, mình nghĩ chắc La Mông đã nhận được bài học, sẽ không tái phạm sai lầm tương tự.”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm nhìn chằm chằm La Mông, khéo léo mỉm cười, nói: “Mình không có ý gì khác, chỉ là tửu lượng của mình không tốt, chưa bao giờ uống rượu ở bên ngoài. Nếu không thì mình dùng nước trái cây thay thế rượu vang đỏ, uống một ly với cậu nhé?”
La Mông mau chóng nói: “Nước trái cây cũng được, nước trái cây cũng được! Cậu có thể tha thứ cho mình, mình đã rất vui rồi!”
La Mông vội vã chạy đến quầy bar, cầm một ly nước trái cây qua, đưa cho Lâm Tố Tâm.
Hai người dưới sự chứng kiến của lớp trưởng, chạm ly. Hai cái ly thủy tinh trong suốt chạm vào nhau, phát ra một tiếng vang nhỏ, vô cùng dễ nghe.
Các bạn học trong lớp đều vỗ tay.
Lâm Tố Tâm chỉ uống một ngụm nhỏ, rồi buông cái ly xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4122-tinh-huong-dot-phat.html.]
La Mông đi rồi, lục tục lại có rất nhiều người đến đây, kính rượu với Lâm Tố Tâm.
Mọi người đều là bạn học, cô không tiện từ chối, nhưng cô ghi nhớ lời dặn của Hạ Minh Tuyên, không uống rượu, vẫn luôn uống nước trái cây.
Qua hơn nửa giờ, phần lớn mọi người đều đã ăn no, lại bắt đầu hát hò.
Lâm Tố Tâm bỗng nhiên cảm thấy hơi choáng đầu, không nhịn được dùng tay vịn đỡ đầu.
Phùng Tư Tư quay đầu hỏi: “Tố Tâm, cậu làm sao vậy?”
Lâm Tố Tâm nhíu nhíu mày, cảm thấy trong đầu quay cuồng không nói nên lời, tầm mắt trước mắt không quá rõ ràng, cô lắc đầu, cảm thấy thấy hoa mắt, giọng khàn khó chịu.
Cô nhíu mày nói: “Mình cảm thấy hơi choáng đầu, chắc do chỗ này ồn quá, không khí cũng không tốt, mình đi toilet một chuyến.”
Phùng Tư Tư nói: “Mình cũng cảm thấy chỗ này ồn quá, đi ra ngoài một chút cũng tốt, muốn mình đi cùng cậu không?”
Lâm Tố Tâm nhìn, Phùng Tư Tư đang sờ bài, từ chối, nói: “Không sao, cậu chơi đi, vừa rồi mình đi qua toilet một lần, biết vị trí.”
Cô đứng lên, đi ra ngoài cửa, cảm thấy đầu càng choáng hơn, hơn nữa n.g.ự.c buồn buồn, hơi có cảm giác muốn nôn. Có hơi giống bệnh trạng say rượu, nhưng hôm nay rõ ràng cô không uống rượu mà?
Lâm Tố Tâm không kịp nghĩ nhiều, vội vã chạy vào toilet.
Cô mới vừa đi đến trước bồn rửa tay, không nhịn được nôn ra, cũng may buổi tối cô ăn rất ít, cho nên đồ nôn ra trên cơ bản đều là dạng lỏng.
Mãi mới nôn xong, cô mới cảm thấy thoải mái hơn một chút, bình phục hô hấp trong chốc lát, rửa tay.
Lâm Tố Tâm đóng vòi nước, theo bản năng ngẩng đầu nhìn gương, bỗng nhiên sửng sốt, cô sinh ra ảo giác sao? Vì sao sau lưng cô lại có người đứng……
Đột nhiên, cô cảm thấy xương cổ đau nhức một trận, như bị người ai đó đập mạnh vào sau đầu, ngay sau đó trước mắt tối sầm, mất ý thức.