Hạ Minh Tuyên nhéo mũi cô, cười nói: “Trẻ vị thành niên không thể nghe những thứ dơ bẩn trong giới giải trí.”
Lâm Tố Tâm bỗng bừng tỉnh, trừng mắt nhìn anh: “Tháng sau là em thành niên rồi!”
Hạ Minh Tuyên giễu cợt nói: “Thì ra em cũng biết là tháng sau sao?”
Lâm Tố Tâm ngạo mạn hừ một tiếng, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Hạ Minh Tuyên mỉm cười nhào qua dỗ dành cô, nói: “Được rồi được rồi, đừng giận nữa, hôm nay anh đưa em đi đặt may quần áo, không phải là để chúc mừng sinh nhật em sao? Anh cũng mong em sớm thành niên, chờ qua sinh nhật, em chính là người lớn rồi……”
Hạ Minh Tuyên cong khóe miệng, cười đầy ẩn ý.
Lâm Tố Tâm quay đầu lại, nhìn vào đôi mắt sâu và nóng bỏng kia, không khỏi cảnh giác. Luôn cảm thấy người đàn ông này đột nhiên trở nên có chút nguy hiểm……
Hạ Minh Tuyên đưa cô đến một cửa hàng lễ phục cao cấp.
Lúc đầu, Lâm Tố Tâm ngoan ngoãn nghe theo sự điều khiển của anh và nhà thiết kế, bảo thay đồ thì thay đồ, bảo lấy số đo thì lấy số đo, kết quả cô nhanh chóng phát hiện người đàn ông này vẫn không có hồi kết, không chỉ bảo cô thay hết bộ này đến bộ khác, còn càng ngày càng khó chịu.
Ngoài những bộ lễ phục bình thường, còn bảo cô thay vài bộ đặc biệt, chẳng hạn như bộ cô đang mặc bây giờ, một chiếc áo khoác lông màu trắng như tuyết với một chiếc đuôi cáo dài ở phía sau, cùng một chiếc bịt tai cùng bộ, bên trong là một chiếc váy liền m.á.u trắng thêu hoa bằng tay, khiến cô trông như một hồ ly tinh chưa hoàn toàn trưởng thành.
Nhà thiết kế còn ở một bên thao thao bất tuyệt giới thiệu: “Phần thêu hoa của váy do mấy thợ thêu cấp cao thêu trong mấy tháng, chiếc áo lông bên ngoài dùng da lông của mười mấy con cáo tuyết mới có thể ghép liền mạch với nhau……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4082-qua-sinh-nhat-la-nguoi-lon-roi.html.]
Hạ Minh Tuyên hài lòng gật đầu, nói: “Bộ này cũng đặt, nhưng phần eo có chút không phù hợp, tốt hơn hết là làm lại váy bên trong.”
Nhân lúc nhà thiết kế đang cúi đầu ghi ghép, anh nhào qua l.i.ế.m lỗ tai Lâm Tố Tâm, thấp giọng nói: “Bé con, em thật đáng yêu, không phải thực sự là hồ ly tinh biến thành chứ?”
Mặt Lâm Tố Tâm đỏ lên, hận không thể cắn cho anh một cái, nói: “Anh mới là hồ ly tinh! Em không thích bộ đồ này!”
Hạ Minh Tuyên cười nói: “Em có thích hay không cũng không quan trọng, dù sao cũng là anh mua, chỉ cần anh thích là được.”
Mua về rồi sẽ có cách để lừa cô mặc, bình thường không có tiếng nói đã đành, lên giường rồi anh lại không trị được cô sao?
Cứ như vậy, chỉ chọn quần áo mà mất cả buổi chiều, lúc hai người về đến biệt thự thì trời đã tối.
Chân của Lâm Tố Tâm vẫn chưa lành hẳn, đi giày cao gót lâu như vậy, gánh nặng vẫn rất lớn, cô lại kiên quyết không chịu để Hạ Minh Tuyên ôm mình ở nơi công cộng, mặc dù buổi chiều Hạ Minh Tuyên đã bắt cô cởi giày và đổi sang giày đế bằng, nhưng đi vẫn khá mệt.
Cuối cùng về đến phòng, cô đặc biệt bật chế độ massage của bồn tắm, còn đổ tinh dầu hoa hồng vào nước tắm, chuẩn bị tắm thật sạch.
Ngay khi cô đang khỏa thân nằm trong bồn tắm, vừa giơ đôi chân dài lên vừa ngâm nga một bài hát, một giọng nói tà ác vang lên trên đầu cô: “Em yêu, tắm một mình chán lắm, anh tắm cùng em nhé?”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm suýt nữa bị dọa đến đau tim, vội vàng muốn tìm một chiếc khăn tắm để che lại, nhưng phát hiện Hạ Minh Tuyên đã gạt khăn tắm sang một bên từ lúc nào, cô căn bản không với tới được.
Cô đành phải che những bộ phận quan trọng, thu mình lại và cố gắng nhấn chìm tất cả những bộ phận dưới cằm xuống nước, đồng thời trừng mắt nhìn tên khốn tự ý đột nhập vào nhà tắm, còn nhìn trộm con gái tắm.