Thiếu gia Trần kinh ngạc nói: “Ồ, thì ra cô Lâm là vị hôn thê của anh, thất lễ rồi. Tôi còn tưởng cô Lâm cũng là cổ đông của Băng Toản, cho nên mới……”
Hạ Minh Tuyên lạnh lùng cong khóe miệng nói: “Nếu đã biết là hiểu lầm rồi, không còn chuyện gì xin mời, tôi muốn đưa vị hôn thê của tôi đi nghỉ.”
Lâm Tố Tâm giật giật tay áo vest của anh, có chút bất mãn nói: “Ai là vị hôn thê của anh? Em đã đồng ý gả cho anh chưa?”
Hạ Minh Tuyên nghe xong, quay đầu trừng mắt nhìn chú thỏ dám cả gan phá đám người đàn ông của mình và nói: “Em còn muốn gả cho người khác sao? Hừ, sau này không được phép ăn cùng người đàn ông khác, gặp trên đường cũng không được!”
Là “người đàn ông khác”, thiếu gia Trần lập tức ngại ngùng, nhưng Hạ Minh Tuyên căn bản lười nói nhiều, chỉ gật đầu nhẹ với anh ta liền ôm chú thỏ nhà mình đi.
Nhưng Lâm Tố Tâm có chút bất an: “Đó là ông chủ lớn muốn mua lại Băng Toản đó, thái độ này của anh đối với người ta không tốt đâu?”
Hạ Minh Tuyên hừ lạnh nói: “Vậy anh ta xum xoe với người phụ nữ của tôi thì thái độ không phải là càng tệ sao?”
“Ừm, cái này……”
Lâm Tố Tâm lau mồ hôi lạnh trên trán, thiếu gia Trần có xum xoe với cô, nhưng cô cảm thấy thiếu gia Trần sở dĩ làm như vậy chắc chắn không phải có ý với cô, mà là muốn lấy lòng cậu ba Hạ thông qua cô. Kết quả xu nịnh không đúng nơi đúng chỗ, cũng thật đáng thương……
Tuy nhiên, Lâm Tố Tâm quay lại nhìn, phát hiện thiếu gia Trần quay người liền chuyện trò vui vẻ với Từ Án Băng, xem ra lời của cậu ba Hạ vừa rồi không ảnh hưởng gì đến sự hợp tác của hai bên.
Cũng đúng, người dám không nể mặt Hạ Minh Tuyên, cô chưa từng thấy mấy người, chỉ có Kỳ Vân Triệt dám vuốt râu hùm của anh, còn bị xử lý rất thảm……Xem ra lo lắng cho anh ta là thừa.
Hạ Minh Tuyên vừa đi vừa nói: “Anh sẽ không tham dự cuộc họp buổi chiều nữa, nhân dịp hôm nay anh rảnh, dẫn em đi mua quần áo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4052-khong-duoc-an-voi-nguoi-dan-ong-khac.html.]
Lâm Tố Tâm ngạc nhiên nói: “Hả? Không cần đâu? Quần áo của em rất đủ mặc, thật sự rất đủ! Đừng lãng phí tiền nữa.”
Hạ Minh Tuyên nhìn cô một cái và không nói gì.
Mê Truyện Dịch
Vừa rồi khi nói chuyện với thiếu gia Đông đã nhắc nhở anh.
Anh và Lâm Tố Tâm trước đây đã ký hợp đồng yêu đương, lúc đó thỏa thuận thời gian một năm, còn một tháng nữa là đến hạn. Để tránh lần sau nhỡ hai người lại cãi nhau, cô gái nhỏ này mang hợp đồng ra nói chia tay, anh định giải quyết xong hôn ước của hai người trong một tháng này.
Cho dù không kịp làm lễ đính hôn thì ít nhất cũng phải gặp cha mẹ trước chứ? Cho nên trước hết đi đặt trước lễ phục, tránh đến lúc đó bận quá lại không kịp.
Hạ Minh Tuyên không muốn nói rõ ra như vậy, Lâm Tố Tâm lại không muốn lãng phí tiền bạc, hai người đang nhỏ giọng tranh luận thì đột nhiên, phía sau có tiếng bước chân điềm tĩnh truyền đến.
Sau đó, giọng nói của Từ Tiêu Ý từ bên cạnh truyền đến: “Cậu ba Hạ, cô Lâm.”
Hai người đồng thời quay đầu lại, Lâm Tố Tâm nở nụ cười thân thiện, nhưng Hạ Minh Tuyên lại cau mày nói: “Anh lại có chuyện gì vậy?”
Từ Tiêu Ý không để ý đến anh, quay sang Lâm Tố Tâm nói: “Cô Lâm, tôi có thể nói chuyện riêng với cô không?”
Hạ Minh Tuyên nheo mắt, trong lòng bỗng chốc không vui, lập tức nói: “Không được!”
Từ Tiêu Ý không nói gì, chỉ đưa mắt nhìn Lâm Tố Tâm, chờ cô trả lời.
Lâm Tố Tâm ngẫm nghĩ, không trực tiếp đáp lời, mà kéo tay áo của Hạ Minh Tuyên nói nhỏ: “Em nói vài câu với Giám đốc Từ, sẽ xong ngay thôi, anh đợi em một lát được không?”