Nhưng Lâm Tố Tâm không tính nói ý nghĩ của cô cho Phùng Tư Tư, đây là chuyện giữa cô với Hạ Minh Tuyên, trước lúc chưa chứng thực với Hạ Minh Tuyên, cô sẽ không tùy tiện cùng khuê mật bố trí anh.
Cho nên, Lâm Tố Tâm miễn cưỡng áp xuống không vui trong lòng, vẫn cười nói: “Mình biết, mình chỉ cảm thấy quá bất ngờ. Nói vậy, chẳng những Minh Tuyên chuẩn bị rút đầu tư, ngay cả người Từ gia cũng không chuẩn bị tiếp tục kinh doanh Băng Toản? Vậy trong công ty không phải hoàn toàn lộn xộn sao? Mọi người sẽ có phản ứng gì?”
Phùng Tư Tư lo lắng sốt ruột nói: “Còn có thể có phản ứng gì? Hiện tại mọi người đều đang thảo luận chuyện này, đều lo lắng lão bản mới tới sẽ bị khai trừ. Thực tập sinh chúng ta còn chưa xuất đạo xui xẻo nhất, cũng không biết lão bản mới có tiếp tục kéo dài chế độ thực tập sinh không, mọi người đều lo lắng sẽ bị trực tiếp hủy hợp đồng, lúc trước thời gian huấn luyện lâu như vậy, chẳng phải đều uổng phí sao?”
Lâm Tố Tâm nhíu mày, cũng phát hiện lần này Phùng Tư Tư rất xui xẻo.
Cô ấy tốn sức lực thật lớn, mới thành công thi vào được Giải trí Băng Toản, lại làm thực tập sinh trong thời gian dài như vậy, cực khổ huấn luyện, tham gia từng bài kiểm tra, cuối cùng tiến vào danh sách được tuyển, hơn nữa chỉ cần tất cả thuận lợi, lại qua hơn ba tháng, cô ấy sẽ có thể chính thức xuất đạo trở thành ca sĩ, kết quả cố tình vào lúc mấu chốt này……
Xảy ra bất ngờ như vậy, nói thật, khả năng Phùng Tư Tư không thể xuất đạo rất cao.
Lão bản mới tiếp nhận, điều chỉnh sách lược công ty kinh doanh là tất nhiên, đến lúc đó chắc chắn sẽ khảo sát thực tập sinh chưa xuất đạo một lần nữa, cũng có thể sẽ xếp người mới nhìn trúng ở bên ngoài tiến vào, Phùng Tư Tư lại muốn đi lên, chắc rằng lại phải trải qua một phen đấu tranh, hơn nữa rất có thể không đua được dòng chính của lão bản mới.
Nếu, Hạ Minh Tuyên rút đầu tư thật sự là nguyên nhân bởi vì cô, vậy Phùng Tư Tư đúng là bị cô liên luỵ.
Lâm Tố Tâm thở dài, bắt lấy tay Phùng Tư Tư an ủi cô ấy: “Cậu không cần lo lắng, chờ mình hỏi Minh Tuyên rồi nói.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4002-dung-la-pham-quy.html.]
Phùng Tư Tư đi rồi, Lâm Tố Tâm rối rắm trong chốc lát, vẫn chủ động gọi điện thoại cho Hạ Minh Tuyên.
Hạ Minh Tuyên nghe được giọng cô thì rất vui, chất giọng trầm thấp gợi cảm mang theo ý cười rõ ràng: “Bảo bối, nhớ anh sao? Hôm nay sớm như vậy đã gọi điện thoại qua đây?”
Chất giọng và ngữ điệu dịu dàng kia làm Lâm Tố Tâm có chút đỏ mặt, thầm nghĩ thật phạm quy, ngườicó vẻ ngoài đẹp trai thì thôi, giọng nói còn dễ nghe như vậy, thế này làm sao cô phát giận với anh được?
Hạ Minh Tuyên vừa đ.ấ.m vừa xoa, cưỡng ép Lâm Tố Tâm nói một câu “Em rất nhớ anh”.
Tiếp đó, anh lại thân mật dò hỏi cuộc sống hàng ngày một ngày sinh hoạt của cô hôm nay, có ăn cơm chưa, vết trẹo trên mắt cá chân khôi phục ra sao, Phùng Tư Tư có qua thăm cô không, ở nhà làm cái gì?
Lâm Tố Tâm không muốn có vẻ như cô chất vấn anh, đành phải nhẫn nại trả lời từng câu.
Cô vốn cho rằng, bản thân mình chắc chắn không kiên nhẫn nói nhiều câu vô nghĩa như vậy, kết quả, bị Hạ Minh Tuyên nói mấy câu dỗ, cô suýt quên mục đích cô gọi điện thoại, giống như ngày thường, dính ngấy với anh một thời gian.
Cho đến khi Hạ Minh Tuyên hỏi cô: “Còn chuyện gì sao?”
Cô bỗng nhiên hoàn hồn, do dự một lúc, mới thử thăm dò: “Đúng rồi, hôm nay lúc Phùng Tư Tư tới, sao không nói với em, Giải trí Băng Toản bị bán đi? Bán cho ai vậy?”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm cố ý không đề cập đến chuyện Hạ Minh Tuyên rút đầu tư, chỉ nói lời đồn Băng Toản sắp sửa đổi chủ, miễn cho Hạ Minh Tuyên cảm thấy cô không tin anh mà tức giận, cũng muốn nghe xem rốt cuộc anh sẽ giải thích với cô thế nào.