Có lẽ chính bản thân Kỳ Vân Triệt cũng không nhận ra, anh ta có ỹ nghĩ không đơn thuần với Lâm Tố Tâm.
Nhưng hôm nay, vào lúc Hạ Minh Tuyên nhìn ánh mắt anh ta nhìn chăm chú vào Lâm Tố Tâm, đã hiểu ra ngay lập tức, Kỳ Vân Triệt nhìn chằm chằm Lâm Tố Tâm không bỏ, nguyên nhân chỉ sợ không chỉ đơn giản muốn làm anh thêm phiền.
Cố tình, bản thânLâm Tố Tâm hoàn toàn không biết gì cả, chỉ cảm thấy tuy Kỳ Vân Triệt không có ý tốt, nhưng chỉ cần anh ta phát hiện không có cách nào thông qua cô để đối phó Hạ Minh Tuyên, sẽ không tiếp tục lãng phí tinh lực.
Cô luôn là vậy, vô ý thức hấp dẫn người bên cạnh, rồi lại không có chút cảm giác nào.
Như Từ Tiêu Ý ở giải trí Băng Toản, người đàn ông đã 30 tuổi, còn có một đoạn tình cũ khắc cốt ghi tâm, vẫn không tự giác bị Lâm Tố Tâm ảnh hưởng.
Hơn nữa, con thỏ nhà mình đến bây giờ còn không nhận ra ý nghĩ của Từ Tiêu Ý, còn coi anh ta thành thầy cô nữa.
Cô gái của anh được người khác hoan nghênh như thế, thật sự làm Hạ Minh Tuyên vừa vui vẻ, vừa rối rắm, đồng thời cũng thấy may mắn, là anh mạnh mẽ ra tay trước, là người đầu tiên lừa tiểu nha đầu tới tay.
Nhưng chuyện của Từ Tiêu Ý, chỉ cần họ Từ vẫn luôn thức thời, Lâm Tố Tâm vẫn luôn ngốc nghếch, thì sẽ không có bất cứ ảnh hưởng gì, nhưng Kỳ Vân Triệt thì không giống, người nhà họ Kỳ từ trước đến nay tàn nhẫn độc ác, làm việc bất kể hậu quả, nếu anh ta thật có ý với Lâm Tố Tâm, chỉ sợ việc này rất khó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3952-con-tho-ngoc-nghech.html.]
Cố tình, hiện tại anh không ra tay đối phó anh ta được……
Mê Truyện Dịch
Tiểu nha đầu này, thật là không thể làm người ta bớt lo! Thật muốn đóng gói cô trực tiếp mang lên máy bay, đi đến nơi nào đó, chính là cô còn đúng lúc này bị trẹo chân!
Không phải Kỳ nhị thiếu gia cố ý làm cô bị thương đấy chứ?
Hạ Minh Tuyên nhíu mày tự hỏi kế hoạch bước tiếp theo, ngón tay vô thức vỗ về nhẹ nhàng trên mặt Lâm Tố Tâm, thiếu nữ hình như có cảm giác, bỗng nhiên trong lúc ngủ mơ lẩm bẩm một tiếng, duỗi tay bắt được cổ tay anh.
Động tác Hạ Minh Tuyên dừng lại, còn tưởng rằng Lâm Tố Tâm sắp tỉnh, đang có chút xấu hổ, rình coi nữ sinh ngủ gì đó, dù sao cũng không phải hành vi hay ho gì.
Kết quả, Lâm Tố Tâm chỉ bắt lấy tay anh, cọ mặt vào lòng bàn tay anh, rồi thỏa mãn tiếp tục thiu thiu ngủ.
Da thịt non mềm nhẹ nhàng cọ lòng bàn tay, cảm giác ngứa dường như truyền tới trong lòng. Thiếu nữ nhợt nhạt hô hấp, ngủ như chú ỉn con.
Hạ Minh Tuyên do dự một chút, cởi giày và áo ngoài, bò lên trên giường, chui vào trong ổ chăn Lâm Tố Tâm, ôm chặt cô vào trong ngực.