Con thỏ nhà anh, chỉ có anh có thể tùy tiện bắt nạt, bắt nạt mỗi ngày, người khác đều không thể chạm vào một chút.
Tuy Hạ Minh Tuyên nghĩ hay lắm, nhưng sau khi bị Lâm Tố Tâm hung hăng nhéo mạnh anh mấy cái, vì ngày mai không tím tím xanh xanh ra cửa, anh vẫn liếc mắt ra hiệu với bảo tiêu trở về phục mệnh, để cho bọn họ đi xử lý những học sinh chụp ảnh lén.
Lâm Tố Tâm lại ngồi trên Maybach của Hạ Minh Tuyên, về biệt thự Hạ gia.
Cô vừa vào cửa, đã được đám người Tiền quản gia nhiệt liệt hoan nghênh, phòng cô cũng quét tước vô cùng sạch sẽ, sắp xếp bên trong không hề di chuyển chút nào, rõ ràng là dáng vẻ tùy thời chờ cô dọn về.
Chủ bếp mau chóng chuẩn bị xong bữa tối của cô, bởi vì chân cô không tiện, cho nên hầu gái trực tiếp đưa bữa tối vào trong phòng cô, mâm lớn lớn bé bé bày tràn đầy một toa ăn!
Lâm Tố Tâm nhìn món ăn, trên mặt lộ ra ý cười. Cá hầm cải chua, dườn xào chua ngọt, canh thịt bò chua, canh bò hầm…… Quả nhiên đều là món cô thích ăn, hơn nữa tay nghề đầu bếp Hạ gia rõ ràng mạnh hơn mấy bậc so với đầu bếp trong trường.
Lâm Tố Tâm cảm động nhìn Tiền quản gia bên cạnh cười hòa ái: “Chú Tiền, vẫn là chú tốt với cháu nhất!”
Cô ăn ngon, không chú ý tới sắc mặt người đàn ông ngồi ở đối diện vẫn lãnh đạm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3942-anh-thay-em-dang-thuong.html.]
Chờ Lâm Tố Tâm ăn no bụng, cô mới chợt phát hiện, hình như toàn bộ hành trình Hạ Minh Tuyên đều không nói một câu.
Cô nghi ngờ ngẩng đầu nhìn anh, phát hiện Hạ Minh Tuyên ăn rất ít, sắc mặt cũng khó coi, cô còn tưởng rằng là đồ ăn không hợp khẩu vị, vì thế nói: “Minh Tuyên, có phải đồ ăn đều quá chua không? Muốn để đầu bếp làm thêm mấy món anh thích ăn không?”
Hạ Minh Tuyên lạnh nhạt nói: “Không cần.”
Lâm Tố Tâm khuyên: “Nhưng anh không ăn được bao nhiêu, buổi tối sẽ đói.” Cô gắp một đũa rau xào, đưa tới bên miệng anh, “Vị món này ngon lắm, hơn nữa không chua, anh ăn nhiều một chút?”
Không ngờ, Hạ Minh Tuyên đẩy tay cô, trực tiếp đứng lên: “Không ăn, anh đi làm việc.”
Lâm Tố Tâm hồ nghi nhìn bóng Hạ Minh Tuyên, người đàn ông ngày thường không phải thích nhất để cô gắp cơm cho sao? Có đôi khi cô không muốn, anh còn nghĩ biện pháp buộc cô cho ăn, hôm nay sao lại đổi tính?
Chẳng lẽ là làm việc quá mệt mỏi?
Mê Truyện Dịch
Cơm nước xong, bác sĩ gia đình tới xử lý một chút vết thương trên mắt cá chân cho cô, nói với cô phải ít nhất một tuần không thể cử động, ở nhà ngồi yên tĩnh dưỡng, nếu có thể, ở nhà nghỉ ngơi một tháng là tốt nhất.
Lâm Tố Tâm nhíu nhíu mày, nói: “Một tháng cũng lâu quá ạ? Cháu còn phải đi học nữa! Dù sao khu dạy học không xa, cháu có thể ngồi xe đi, chắc sẽ không có ảnh hưởng quá lớn!”