Hạ Minh Tuyên nhìn Kỳ Vân Triệt một chút, rồi nhàn nhạt nói: “Sức khoẻ của Kỳ nhị thiếu không được tốt lắm, các người nhẹ tay với cậu ta một chút, đừng quá thôi bạo, lỡ như có chuyện gì bất trắc, Kỳ gia mà hỏi đến, tôi cũng rất khó ăn nói.”
Phó Tử Khâm cất tiếng nói: “Thuộc hạ đã hiểu”, rồi xoay người “Mời” Kỳ Vân Triệt ra khỏi cửa.
Sự khiếp sợ của Kỳ Vân Triệt chỉ kéo dài tron vài giây, rất nhanh, anh ta đã hiểu rõ tình thế hiện tại, cũng bình tĩnh lại.
Anh ta nheo mắt lại, quay đầu nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Hạ Minh Tuyên, giọng điệu vẫn rất thoải mái mà nói: “Hạ tam, vẫn là anh đa mưu túc trí, ván này vẫn là anh thắng.”
Hạ tam thiếu a lên một tiếng, rồi nói: “Chỉ dựa vào cậu?”
Ý của Hạ Minh Tuyên chính là, anh căn bản không coi Kỳ Vân Triệt là đối thủ, bởi vì thân là một trong những người cạnh tranh chức vị người đứng đầu Hạ gia, kẻ địch mà anh phải đối phó từ nhỏ đến lớn vẫn luôn là anh trai của Kỳ Vân Triệt.
Sau khi Kỳ Vân Triệt nghe thấy những lời này, sắc mặt thật sự có chút không nhịn được, mà nói: “Có thể về địa vị trong tộc, tôi thua kém anh, nhưng mà…….. những thứ khác thì không thể nói trước được, tôi sẽ không từ bỏ đâu.”
Khoé miệng Lâm Tố Tâm run rẩy không ngừng, sẽ không từ bỏ…….. Cái gì? Là đang nói cô hay sao?
Mẹ nói, Kỳ Vân Triệt này căn bản không phải là ảnh đế, anh ta là ảnh thần luôn rồi! Những gì anh ta nói đều rất chân thành, trước ánh mắt lạnh lùng của Hạ Minh Tuyên cũng không chút sợ hãi, đoán chừng đến cả bản thân anh ta cũng bị tình cảm sâu đ.â.m này lừa gạt!
Hạ Minh Tuyên bật ra một câu từ trong kẽ răng: “Mời Kỳ nhị thiếu cút đi!”
Kỳ Vân Triệt hình như rất đắc ý khi có thể chọc cho Hạ Minh Tuyên tức giận một lần nữa, đã vậy còn bật cười, không đợi Phó Tử Khâm bước đến kéo đi, anh ta đã tự mình xoay người rời đi, còn rất khách sáo mà nói với Phó Tử Khâm: “Người đẹp, phiền cô dẫn đường cho.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3901-dan-ong-kieu-ngao-rat-kho-do.html.]
Mê Truyện Dịch
Phó Tử Khâm bày ra vẻ mặt vô cảm mà dẫn người rời đi.
Người vệ sĩ rời đi sau cùng còn tận tâm mà đóng cửa lại, cho nên, nửa phút sau, trong phòng chỉ còn lại Hạ Minh Tuyên và Lâm Tố Tâm.
Mắt nhìn thấy người thích châm ngòi thổi gió, sợ thiên hạ chưa đủ loạn là Kỳ nhị thiếu đã rời đi, Lâm Tố Tâm thầm thở phào nhẹ nhõm, cô phát hiện ra sau lưng áo sơm mi của mình đã ướt một mảng, cả người đều đổ mồ hôi lạnh, nếu như lúc này Kỳ Vân Triệt vẫn tiếp tục nói, cô cảm thấy cô thật sự sẽ chia tay với Hạ Minh Tuyên ngay lập tức!
Tuy nhiên, dường như tình hình hiện tại cũng không khá hơn được chút nào!
Đôi chân dài của Hạ Minh Tuyên bước một bước, ngồi xuống ghế sofa ở đối diện cô, không nói lời nào.
Lâm Tố Tâm nhìn trộm sắc mặt của anh, mỗi lần gương mặt tuấn tú kia nhìn cô đều luôn dịu dàng tươi cười, bây giờ lại ngập tràn mây mù, tuy rằng biểu cảm kia vẫn còn tính là bình tĩnh, nhưng Lâm Tố Tâm luôn cảm thấy, đó chính là bình yên trước cơn bão.
Từ sau lần trước anh đánh Từ Tiêu Ý một trận, Lâm Tố Tâm cũng biết được một khi người bạn trai này của cô nổi giận lên cũng rất đáng sợ, hơn nữa lần này còn khó khăn hơn, nhưng bởi vì có vệ sĩ của Kỳ Vân Triệt ngắt lời, Hạ Minh Tuyên mới không thể nổi lửa giận lên được.
Tuy là đã biết trước rằng, khi Phó Tử Khâm đem Kỳ Vân Triệt ra ngoài thì cũng sẽ nhiệt tình tiếp đãi anh ta một chút, nhưng như vậy vẫn không đã bằng tự mình động thủ.
Bây giờ, trong phòng này chỉ còn có hai người bọn họ, người đàn ông này sẽ không trút lửa giận lên người cô đó chứ?
Lâm Tố Tâm cẩn thận mà cầm ấm điện trên bàn trà lên, rót cho anh một lý nước, rồi đưa qua: “Ừm, cái đó, anh yêu à……….Lúc nãy anh đã nói nhiều như vậy, khát rồi phải không? Uống ly nước đi!”
Hạ Minh Tuyên liếc nhìn cô một cái, rồi dời ánh mắt sang chỗ khác, cũng không nhận lấy ly nước.
Lâm Tố Tâm biết được nhất định là người đàn ông này lại giở tính kiêu ngạo rồi, cô lập tức trở nên khó xử, bởi vì cô biết, một khi Hạ tam thiếu đã kiêu ngạo, thì sẽ cực kỳ khó dỗ, hơn nữa chuyện lần này lại còn dẫm trúng tử huyệt của anh, nói không chừng không thể nào kết thúc êm đẹp được như vậy đâu.