Kỳ Vân Triệt lại không để tâm đến sự tức giận trong mắt cô, cười nhẹ một tiếng, nói: “Đi theo tôi có rất nhiều điểm tốt. Đầu tiên, tính cách của Hạ tam bá đạo, anh ta không thích em làm ca sĩ, thì tuyệt đối sẽ không nhượng bộ, về điểm này em cũng biết rõ mà đúng không? Nhưng tôi thì không như vậy, chỉ cần em đồng ý đi theo tôi, tôi có thể giúp đỡ cho em trở thành ngôi sao hạng nhất nổi tiếng thế giới, em muốn ra album thế nào thì ra thế đó, muốn quay phim nào thì quay phim đó.”
Lâm Tố Tâm sửng sốt một chút.
Không ngờ Kỳ Vân Triệt lại hiểu biết nhiều về nguyên nhân làm cô và Hạ Minh Tuyên cãi nhau đến như vậy! Hơn nữa, còn biết rất rõ trong lòng cô muốn cái gì, dẫm một cách chính xác vào tử huyệt của cô.
Kỳ Vân Triệt nhìn vào đôi mắt cô, khoé miệng cong lên, nói: “Hình như em không biết rõ lắm, nhìn qua thì Giải Trí Băng Toản là công ty giải trí lớn nhất trong cả nước, nhưng mấy năm nay đã bắt đầu xuống dốc, kinh doanh tốt nhất vẫn là Giải Trí Cửu Phong. Mà tôi……….Ba ngày trước đã thu mua Cửu Phong.”
Lâm Tố Tâm trợn mắt há hốc miệng mà nói: “Anh điên rồi……”
Lâm Tố Tâm cảm thấy quả thật là đầu óc anh ta không được bình thường.
Có rất nhiều công tử nhà giàu bao nuôi minh tinh, nhưng rất ít người mua cả công ty giải trí để người yêu được nổi tiếng, nhiều lắm cũng chỉ có đem chút tiền quay mấy bộ phim điện ảnh mà thôi, cho dù có chấp nhận làm người bầu bạn, nhưng có thể không chớp mắt mà thu mua một công ty lớn như Cửu phong, thì cả Trung Quốc này cũng không có được mấy người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3872-toi-co-the-cho-em-nhung-thu-em-muon.html.]
Huống chi, theo cách nhìn của Lâm Tố Tâm, căn bản là Kỳ Vân Triệt không thích cô, thuần tuý chỉ là muốn chèn ép Hạ Minh Tuyên, cho nên mới đến gây rắc rối cho cô, chỉ vì chút chuyện này mà thu mua Cửu Phong? Đó là cách để tiêu tiền sao?
Mê Truyện Dịch
Lại nghĩ đến lần trước anh ta tiện tay liền tặng cô trang sức trị giá mấy triệu, Lâm Tố Tâm thật sự rất muốn biết, rốt cuộc là anh ta tiêu biết bao nhiêu tiền vào một người phụ nữ không liên quan như cô, để được cái gì chứ? Hoặc là nói, rốt cuộc là thù hận của anh ta và Hạ Minh Tuyên lớn đến mức nào?
Kỳ Vân Triệt nhìn thấy trong đôi mắt to tròn sáng ngời đến mê người kia xẹt qua một tia khiếp sợ, trong lòng khẽ động, không nhịn được mà cúi người, đặt tay lên tay nắm sofa, chậm rãi tiến lại gần Lâm Tố Tâm.
“Lâm Tố Tâm, ở bên cạnh tôi, em sẽ không có hại. Tôi có thể cam đoan với em, chỉ cần em theo tôi, tôi sẽ chuyển toàn bộ cổ phần của Giải Trí Cửu Phong cho em, như vậy thì em chính là bà chủ, muốn làm thế nào cũng được, không ai có thể ngăn cản em, không cho em được ra mắt! Hơn nữa, còn có thứ quan trọng hơn……”
Kỳ Vân Triệt dừng một chút, nhìn thấy Lâm Tố Tâm đã kinh ngạc đến sững sờ, nói ra những lời càng làm người ta thấy kinh ngạc hơn.
“Tôi nghĩ chắc em cũng đã biết, Hạ tam là đứa con duy nhất của gia chủ Hạ gia, gần như khẳng định sẽ phải thừa kế gia nghiệp, hơn nữa còn có hai người anh họ như hổ rình mồi, liên hôn cũng chỉ là chuyện sớm muộn. Nhưng mà, tôi thì không như vậy, bên trên tôi vẫn còn một người anh trai rất có năng lực, sức khoẻ của tôi lại không được tốt, người trong nhà đều biết nhất định tôi sẽ không kế thừa Kỳ gia, cho nên cũng rất dung túng cho tôi, cho dù tôi có muốn cưới một nữ sinh có gia cảnh bình thường như em, thì cũng sẽ không có ai phản đối.”
Lâm Tố Tâm dần khôi phục lại từ trong sự khiếp sợ, trưng biểu cảm trên mặt lại càng thêm nghiêm trọng, thấp giọng nói: “Kỳ nhị thiếu, cuối cùng là anh đang có ý gì?”
Kỳ Vân Triệt duỗi tay vén sợi tóc bên thái dương của Lâm Tố Tâm, trong giọng nói hơi khàn hàm chứa sự mê hoặc rất rõ ràng: “Em rất thông minh, nên không thể nào không hiểu ý tôi. Tôi biết, em chia tay với Mộ Hàn Khanh, là bởi vì cậu ta không thể cưới em. Em và Hạ Minh Tuyên cãi nhau, là bởi vì anh ta không tôn trọng sự nghiệp của em. Nhưng ở bên tôi, tất cả những phiền não đó của em đều sẽ biến mất, những thứ em muốn, đều có thể thực hiện được……….”