Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 382:2. Đợi em rất lâu rồi.

Cập nhật lúc: 2025-07-01 08:16:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Hạ Minh Tuyên liền cảm thấy phấn khích, đồng thời cũng biết khiêm tốn lại mà nghĩ thầm: Khoảng thời gian này anh thật sự quá ngốc rồi, vậy mà lại thật sự để cô tự mình bình tĩnh lại, thật ra thì, phụ nữ mà không nghe lời, thì phải nên dạy dỗ thật nghiêm, để cho cô chịu chút khổ sở, vậy thì cô sẽ biết nghe lời người đàn ông của mình hơn.

Đương nhiên, nếu cô chịu ngoan ngoãn mà nhận lỗi, rồi lại làm nũng thêm một chút nữa, vậy thì anh có thể dạy dỗ nhẹ nhàng hơn một chút…….

……….

Lâm Tố Tâm không biết Hạ Minh Tuyên lại một lần nữa nhận thua rồi.

Tâm trạng hôm nay của cô rất không vui.

Nguyên nhân làm cho tâm trạng cô không vui, đầu tiên là bởi vì, buổi sáng cô thức dậy, phát hiện ra vậy mà tối qua bản thân mình lại mơ một giấc mộng xuân, hơn nữa còn là một giấc mơ về một gương mặt bị bôi kem lên, cục kỳ hạn chế độ tuổi, ít nhất cũng hơn 20+!

Đúng là, ban ngày nghĩ đến cái gì, ban đêm mơ cái đó, sau khi Lâm Tố Tâm thức dậy mặt liền đỏ ửng lên, cô thẹn quá hóa giận mà quăng điện thoại đi. Nhưng từ sau lần trước cô ném điện thoại đến bây giờ, điện thoại đã được tăng cường thêm lớp chống cường lực, bây giờ có ném thể nào cũng không bị vỡ, cho nên cô đành phải nhặt lại điện thoại về, thay màn hình điện thoại khác.

Thiếu nữ thuần khiết như cô sẽ không bao giờ mơ giấc mơ đó đâu! Tất cả đều tại suy nghĩ của HAj Minh Tuyên quá đê tiện, vừa đê tiện lại còn xấu tính! Nếu không thì sao cô có thể nghĩ đến mấy chuyện đó được??

Lúc này Hạ Minh Tuyên vẫn còn đang bay ở độ cao mười ngàn mét liền hắt xì một cái thật lớn, không biết bản thân mình nằm không cũng trúng đạn, khó hiểu mà xoa mũi. Chẳng lẽ là con thỏ nhà anh quá nhớ anh rồi? Anh biết là cô nhóc này nghĩ một đằng nói một nẻo mà!

Lâm Tố Tâm ổn định lại hơi thở, rồi chạy một mạch vào nhà vệ sinh mà tắm rửa.

Phùng Tư Tư kinh ngạc mà nhìn chằm chằm cô nửa ngày, bởi vì Lâm Tố Tâm rất hiếm khi tắm rửa vào buổi sáng, hôm nay cũng không phải ngày cực kỳ quan trọng gì, chỉ là bọn cô phải đi học mà thôi.

Lâm Tố Tâm cảm nhận được ánh mắt của Phùng Tư Tư, liền cực kỳ bình tĩnh mà ho khan một tiếng: “Ừm, cái đó, tối qua ngột ngạt quá, đổ mồ hôi ướt đẫm cả người, mình cũng bị nóng đến tỉnh luôn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3822-doi-em-rat-lau-roi.html.]

Phùng Tư Tư nói: “Có sao? Không thể nào? Sao mình lại không có chút cảm giác nào?”

Lâm Tố Tâm nói: “Đó là do cậu ngủ quá sâu thôi. Được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa, còn không đi là sẽ muộn đó!”

Mê Truyện Dịch

Nói xong, cô nhân lúc Phùng Tư Tư vẫn chưa kịp phản ứng lại, nhanh chóng kéo cô ấy ra khỏi cửa.

Giờ lên lớp trong tòa nhà dạy học vẫn trôi chảy như thường lệ, rất nhanh đã đến giờ tan học.

Phùng Tư Tư vội vàng đi trước đến Băng Toản tập luyện, Lâm Tố Tâm thì chậm rãi thu dọn sách vở và dụng cụ, xách theo ba lô đi xuống laaug, liền gặp ngay phải chuyện thứ hai làm tâm trạng cô không vui.

Nói chính xác, là gặp được một người làm tâm trạng của cô không vui.

Người đàn ông khôi ngô và có hơi xanh xao đang dựa lên cửa xe trước của chiếc Jaguar, làm thu hút sự chú ý của đông đảo nam sinh và nữ sinh đi ngang qua.

Anh ta vừa nhìn thấy Lâm Tố Tâm, gương mặt liền hiện lên một tia vui vẻ, đi vào bước đến trước mặt Lâm Tố Tâm, dịu dàng mà cúi đầu cười nói: “Tố Tâm, cuối cùng thì em cũng ra, tôi đã đợi em rất lâu rồi.”

Đầu óc của Lâm Tốc Tâm trong nháy mắt có chút ngưng trệ, sao Kỳ Vân Triệt lại xuất hiện ở đây? Lại còn mang dáng vẻ cố ý đứng chờ cô nữa chứ!

nhưng mà, rất nhanh cô đã phản ứng lại, trừng mắt nhìn Kỳ Vân Triệt một cái. Mẹ nó! Tố Tâm là để cho anh kêu hay sao? Anh nghĩ anh là ai chứ?

Khóe miệng cô cong lên, nở một nụ cười khách sáo và xa lạ: “Kỳ nhị thiếu, sao anh lại có thời gian mà đến khu dạy học của trung học chúng tôi vậy? Tôi nhớ rõ căn bản là tôi không quen với anh mà, anh nhận lầm người rồi phải không?”

Kỳ Vân Triệt lộ ra vẻ kinh ngạc, khẽ nhíu mày, nghiêng mặt đi, thấp giọng mà nói: “Tố Tâm…..Ách, không phải, Lâm tiểu thư, tôi biết cô và Hạ Minh Tuyên là đã từng……. Nhưng mà, cô cũng nhận trang sức tôi tặng, tôi còn tưởng rằng…….. Có lẽ là tôi hiểu lầm rồi……”

Loading...