Nhưng, nếu như Lâm Tố Tâm không muốn nhận những đồ này, cũng sẽ rất khó xử lý, Kỳ Vân Triệt dù sao cũng là nặc danh đem đồ tới đưa cho cô, Lâm Tố Tâm nghĩ muốn trả về, thì phải chủ động đi tìm anh ta.
Cô luôn cảm thấy, Kỳ Vân Triệt nói không chừng chính là có ý này, muốn chờ cô tự mình đưa tới cửa, còn không biết đằng sau có âm mưu quỷ kế gì đang chờ cô đây.
Lâm Tố Tâm do dự trong chốc lát, nhìn thấy một mặt biểu cảm lo lắng của Phùng Tư Tư, trấn an cô ấy nói: "Đừng lo lắng, mình đem đồ giữ lại trước, mình nghĩ Kỳ Vân Triệt khẳng định còn có kế hoạch tiếp theo, chúng ta chờ xem là được rồi."
Tuy nói vậy, nhưng trong lòng của Lâm Tố Tâm vẫn có chút bất an.
Đổi lại là bình thường, cô chỉ cần trực tiếp đem những vật này đưa cho Hạ Minh Tuyên, để anh xử lý là được, nhưng hiện tại khá lúng túng. Cô không muốn dùng cơ hội này để hòa giải đâu? Nhưng, nếu cô chủ động nói chuyện, Hạ Minh Tuyên sẽ không cảm thấy rằng, cô đã nhượng bộ chuyện thực tập sinh đi?
......
Phùng Tư Tư nhìn sắc mặt của Lâm Tố Tâm, dựa vào sự hiểu biết của cô ấy đối với bạn thân, cũng đoán ra là cô không muốn hạ xuống thể diện đi tìm Hạ Minh Tuyên nói chuyện này.
Mê Truyện Dịch
Cô ấy ngoài mặt không nói gì, kỳ thật trong lòng cũng rất lo lắng, ngày thứ hai liền suy nghĩ, có nên gọi điện thoại cho Giang Dịch Thâm hay không, để dò hỏi xem, tốt nhất là có thể nghĩ ra biện pháp hòa giải một chút.
Kết quả là, cô ấy còn chưa kịp gọi điện thoại, lại đụng phải người mà cô ấy không muốn gặp nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3771-co-dung-tu-minh-da-tinh.html.]
Ân Chính Lăng lái một chiếc Ferrari màu xám bạc, cố ý chờ ở cửa cao ốc của giải trí Băng Toản. Trước cửa giải trí Băng Toản nườm nượp người ra vào, mà cậu sáu Ân lại vừa vặn ngăn ở cửa chính, cực kỳ phách lối, tương đối làm cho người khác phải liếc mắt.
Được một anh chàng siêu cấp đẹp trai đón từ công ty bằng xe hơi sang trọng, việc hào nhoáng như thế trước kia là đặc quyền của Lâm Tố Tâm.
Phùng Tư Tư cũng đã từng thật sự hâm mộ, còn âm thầm YY qua nếu như mình có một ngày như vậy thì sẽ như thế nào, nhớ tới vẫn rất nhộn nhạo, nhưng, bây giờ nguyện vọng thành sự thật, cô ấy lại một chút cũng không cao hứng nổi.
Nguyên nhân là người đàn ông này thực sự quá thiếu miệng lưỡi, khiến cho người ta hận không thể xông lên bóp c.h.ế.t anh ta.
Cậu sáu Ân vừa lái xe, vừa nói: "Tôi đã chờ cô ở cửa nửa ngày trời, cái chân ngắn này của cô là quá ngắn rồi, vẫn là chạy không nhanh, đi bộ vài bước như vậy cũng mất mười phút đồng hồ mới đến, vóc dáng này của cô, công ty của các cô làm sao lại chọn cô xuất đạo vậy? Đây chắc không phải là bồi thường tiền đi?"
Phùng Tư Tư tức giận đến mặt đỏ bừng, đây là nói cô ấy là một hàng bồi thường tiền sao? ! Hơn nữa cô ấy chân ngắn ở chỗ nào? Cô ấy chẳng qua là không quen đi giày cao gót, không có việc gì thì cô ấy toàn đi giày bệt mà thôi.
Tốt thôi, tuy năm nay đã cao lên một mét bảy so với Lâm Tố Tâm, lộ ra cô ấy có thấp hơn một chút, nhưng cô ấy đây gọi là xinh xắn lanh lợi, không phải là cùng một khoản với Lâm Tố Tâm mà thôi, người đàn ông này có phải không biết thưởng thức hay không?
Chẳng qua, cô ấy cũng không cần cái tên củ cải thối hoa tâm này thưởng thức.
Phùng Tư Tư trợn mắt, hừ lạnh nói: "Anh cũng không hiểu việc quản lý công ty, có quyền gì mà nói Băng Toản chúng tôi sẽ bồi thường tiền? Đợi anh làm chủ tịch công ty nào đó rồi nói sau! Hiện tại, nếu anh chỉ biết ăn chơi tán gái, thì đừng khoa tay múa chân với công ty chúng tôi!"
"Cô..."