Lâm Tố Tâm tăng thêm ngữ khí, nói: “Xin cô hãy tìm giáo viên phụ trách đến đi ạ, lần này ký túc xá của chúng em mất rất nhiều đồ, nếu như không tìm được, thì chúng em muốn khiếu nại bồi thường lên nhà trường, em nghĩ cô không bồi thường nổi đâu ạ?”
Nói đến đây, cô đập danh sách lên mặt bàn.
Giáo viên trẻ cầm lên nhìn một chút, trên đó đều là một vài đồ điện gia đình nhỏ, cô ấy đã nghe cấp trên của mình nói qua rồi, trong lòng có tính toán. Lúc này cô ấy cũng bình tĩnh lại, vừa nhìn vừa nói: “Bạn học Lâm, đây đều là những đồ cấm ở trong tường, không để cho các em dùng, chủ yếu là nghĩ cho an toàn của các em.”
Lâm Tố Tâm lạnh nhạt nói: “Sao em lại không biết đây là những đồ cấm trong trường ạ? Em cũng không phải là năm đầu tiên học tại Ngân Diệu, chúng em vẫn luôn dùng những đồ này, từ trước đến nay vẫn chưa bị tịch thu. Hơn nữa, những trường học bình thường không cho phép dùng máy sấy tóc, là bởi vì hệ thống đường tải điện không đủ, điều kiện ở tầng ký túc xá Ngân Diệu bọn em rất tốt, từ trước đến nay chưa từng có quy định nói rằng không phép được sử dụng đồ điện có công suất cao.”
Giáo viên trẻ chỉ vào bảng thông báo trên tường, nói: “Bạn học Lâm, chắc em không để ý, gần đây trường mới ban hành ra quy định quản lý an toàn phòng cháy chữa cháy. Tôi tin rằng các em cũng xem tin tức rồi, tuần trước ở trung tâm thành phố đã xảy ra một vụ hỏa hoạn lớn, c.h.ế.t hơn mười người, hiện nay toàn thành phố đều tăng cường quản lý phòng cháy, trường chúng ta cũng không ngoại lệ.”
Lâm Tố Tâm quay đầu nhìn, trên bảng công báo thật sự có dán một bản thông báo, bên trên yêu cầu học sinh không sử dụng đồ điện, còn liệt kê ra một bản danh sách các đồ cấm, những đồ mà các cô bị tịch thu đều nằm trong phạm vi này.
Ánh mắt của cô rơi vào góc bên phải của văn kiện, thời gian đóng dấu in và phát hành cuối cùng của thông báo, chính xác là hai ngày trước.
Cái quy định này thật đúng là đủ “mới”, hơn nữa trên trang web chính thức cũng chưa có đăng lên, các bạn học cũng chưa có ai thảo luận qua, nói không chừng cũng chỉ có một tờ giấy như vậy, dán ở khu quản lý ký túc xá.
Lâm Tố Tâm còn chưa kịp nói, thì Phùng Tư đã kêu lên: “Đây là thông báo lúc nào vậy? Tại sao chúng em lại không biết? Thông báo mới của nhà trường không phải là đều được công khai trên trang web chính thức hay sao? Hơn nữa, tại sao các phòng ký túc khác không bị kiểm tra, lại chỉ kiểm tra phòng bọn em vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3732-chinh-la-mot-bia-do-dan.html.]
Giáo viên trẻ nhất thời nghẹn lời: “ Cái này......ừm.....”
Lâm Tố Tâm nhìn cô ấy do dự, lại càng ép hỏi: “Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy ạ? Ban quản lý làm việc như thế này có quá bất công rồi không ạ? Nếu như không thể đưa ra cách giải quyết hợp lý, thì trả lại đồ đã bị lấy đi của bọn em và bồi thường, chúng em muốn phản đối lên trên.”
Vị giáo viên trẻ đổ mồ hôi lạnh, khẩn trương nói: “Hai bạn học này, việc này chúng tôi cũng dựa vào quy định mà làm.....Các em không nên kích động.....Hơn nữa, tôi cũng không có quyền đem đồ trả lại cho các em......”
Mê Truyện Dịch
Giáo viên trẻ vẫn còn đang chần chừ, thì ngoài cửa xuất hiện một người đàn ông trung niên, khóe miệng có một nốt ruồi, vừa bước vào liền lớn tiếng nói: “Đây không phải là bạn học Lâm sao? Bạn gái trong truyền thuyết của tổng giám đốc chúng ta? Sao lại đến văn phòng nhỏ lụp xụp này của chúng tôi vậy? Tôi có thể giúp gì được cho em đây?”
Lâm Tố Tâm nghe thấy lời giễu cợt này, khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn, phát hiện ra người đàn ông này có chút quen mắt.
Giáo viên trẻ liếc nhìn cô một cái, nhỏ giọng nói: “Đây là thầy Tôn chính là người mà em muốn tìm, người phụ trách công việc quản lý bên ký túc xá của các em.”
Lâm Tố Tâm nghe thấy ông ta họ Tôn, liền nghĩ ngay đến.
Ông ta hóa ra lại là phó chủ nhiệm của ban quản lý ký túc xá khu Tinh Huy, trước kia lúc cô trọng sinh, lúc đầu ông ta cũng không ít lần bắt nạt Lâm Tố Tâm, sau đó Hạ Minh Tuyên xử lý đuổi học tất cả các nhân viên đã bức bách Lâm Tố Tâm, vị chủ nhiệm Tôn này cũng từ đó biến mất khỏi tầm mắt của cô.
Cô còn tưởng rằng ông ta đã bị Ngân Diệu đuổi rồi, sao lại xuất hiện ở đây?