Phùng Tư Tư tức giận nói: “Cậu còn bình thản như vậy, không nỗ lực đi giành lại trái tim của Hạ Minh Tuyên đi, đến lúc bị đá đi thật thì phải làm sao đây?! Tớ thấy tốt nhất cậu nên tìm cơ hội đi làm hòa với Hạ Minh Tuyên đi, nếu không, có nhiều người đố kị với cậu như vậy, thấy cậu không có chỗ dựa, họ sẽ liên kết lại với nhau để đối phó với cậu đấy.”
Lâm Tố Tâm không để tâm, nói: “Người khác có thể làm gì tớ đấy? Tớ với Hạ Minh Tuyên cũng chưa chia tay mà! Kể cả là thật sự chia tay rồi, Hạ Minh Tuyên cũng sẽ không dung túng để người khác bắt nạt tớ đâu.”
Riêng về điều này, Lâm Tố Tâm rất tin tưởng vào nhân phẩm của Hạ Minh Tuyên.
Một khi chia tay là sẽ thừa cơ hãm hãi, hoặc là sẽ không quan tâm người cũ sống c.h.ế.t thế nào, những chuyện vô nhân tính như vậy, Hạ Minh Tuyên sẽ không làm được. Nếu có ai đó muốn nhân cơ hội này để tìm đến sự tồn tại của cô, người đó nhất định sẽ c.h.ế.t một cách khó coi.
Có điều, với tình hình hai người chiến tranh lạnh đến 3 tuần như vậy, không biết người sống c.h.ế.t sẽ càng ngày càng nhiều rồi.
Bình thường khi vào giảng đường nghe giảng, cô cũng thường gặp phải những người lời ra tiếng vào châm chọc cô. Họ sẽ hỏi cô những câu hỏi như, “Bao giờ thì chuyển nhà vậy? Quen sống trong khu biệt thự rồi, giờ chuyển sang khu ký túc xá cấp một như vậy chắc là không quen đâu nhỉ?”, những câu hỏi đại loại như vậy.
Những lúc đó, Lâm Tố Tâm căn bản là lười không muốn trả lời, giả vờ như không nghe thấy. Mặc dù việc thể hiện cho mấy người này một chút sắc thái, cũng không phải là không thể, nhưng cô cảm thấy những loại người này không xứng đáng để cô hao tổn tâm sức.
Hơn nữa, những người nói lời rảnh rỗi thì rất nhiều, cô cũng không thể đi đến từng người bắt họ câm miệng. Cách hiệu quả nhất là, kéo Hạ Minh Tuyên ra làm lá chắn, có lẽ sẽ không ai dám nói gì nữa, nhưng cô lại không muốn đi cầu cứu anh.
Thế nhưng, sự nhượng bộ của Lâm Tố Tâm khiến nhiều người nghĩ cô thật sự bị vứt bỏ rồi. Vậy nên chỉ có thể hếch cằm khinh người, càng được nước lấn tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3701-dung-phi-loi-truc-tiep-hanh-dong.html.]
Một lần, khi Lâm Tố Tâm đến giảng đường, cô phát hiện tất cả chỗ sách cô để trên bàn đều bị người ta hất xuống đất, còn bị giẫm lên mấy đạp.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm không hề thay đổi sắc thái, nhìn xuống đất. Cô không cúi người xuống nhặt mà hếch cằm lên hỏi: “Ai làm chuyện này?”
Không ai trong giảng đường lên tiếng, nhưng ánh mắt của tất cả mọi người đều không thể ngừng di chuyển về phía một nữ sinh ở phía sau lưng Lâm Tố Tâm.
Lâm Tố Tâm quay đầu lại nhìn, là một nữ sinh bình thường được đặc cách nhận vào trường, gia thế cũng giống như Phùng Tư Tư. Người ngoài nhìn vào cũng có thể tính là thiên kim của một nhà giàu có, nhưng ở trong Ngân Diệu cô ta chẳng có đẳng cấp gì cả.
Điều này không nằm ngoài dự tính của cô, ngay cả một nữ sinh có gia thế tốt, lại đố kị với cô cũng sẽ không dám làm phiền cô vào lúc này. Vì mọi người đều không ngu, bọn họ biết, nếu như cậu ba Hạ chưa chính thức lên tiếng về chuyện muốn chia tay với Lâm Tố Tâm, lỡ đâu bọn họ chỉ là đang cãi nhau, qua vài ngày sẽ làm hòa, vậy thì những người nhảy ra làm loạn lúc này sẽ trở thành bia đỡ đạn.
Cho dù là muốn đi theo dõi, thăm dò Lâm Tố Tâm, bọn họ cũng sẽ tìm một nữ sinh bình thường tiên phong đi trước.
Vậy nên người đứng ra lúc này không phải là một kẻ ngốc, mà là bị bọn họ sai bảo.
Lâm Tố Tâm bình tĩnh hỏi: “La Mông, là cậu ném sao?”
La Mông thở lạnh một tiếng, nói: “Đúng vậy, vừa nãy đi ngang qua tôi không cẩn thận va vào đống sách của cậu, còn giẫm lên nữa. Cậu xem có bị hỏng gì không?”
Trong lòng La Mộng thầm tức giận, đám bạn này đúng là không có nghĩa khí. Nhìn thấy chuyện náo nhiệt thì hóng hớt, Lâm Tố Tâm vừa hỏi một câu bọn họ đã đồng loạt quay qua nhìn cô như đang chờ kịch hay. Đừng có lộ liễu như vậy chứ.