Còn chưa nói hết, Lâm Tố Tâm đã vội vàng nhảy bổ tới, vươn tay giật lấy chiếc áo nội y, vô cùng tức giận đẩy anh ra ngoài: “Anh mau đi ra ngoài đi!”
Hạ Minh Tuyên cười, đứng dậy nói: “Được rồi, anh sẽ đợi em ở ngoài. Em nhanh lên đấy, nếu không là anh sẽ ở lại đây thật đấy.”
Lâm Tố Tâm hừ một tiếng, bực bội nghe anh nói.
Hạ Minh Tuyên đành gạt gạt mũi, ra ngoài phòng khách ngồi đợi.
Lâm Tố Tâm cũng đã thu dọn được gần xong rồi, chủ yếu là quần áo cô hay mặc, sách vở hay phải dùng khi đi học, máy tính xách tay và những loại đồ dùng tương tự, chỉ cần một chiếc vali cỡ nhỏ là đựng vừa. Còn lại là khá nhiều đồ dùng cô mới mua nhưng cô đều không mang đi, cũng không tiện mang đi, cứ để lại đây cho Phùng Tư Tư dùng.
Vì mới ở đây hơn một tuần, không có nhiều đồ phải dọn nên rất nhanh cô đã soạn xong đồ. Mười mấy phút sau cô đã xách chiếc vali ra ngoài phòng khách.
Hạ Minh Tuyên đang nghe điện thoại, vừa thấy cô ra liền nhìn cô cười. Anh ra dấu tay, ý nói cô chờ mình một chút.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm không quan tâm, nhún vai. Cô ngồi xuống ghế sô pha, đọc lại mấy cuốn tạp chí trên bàn uống trà. Tạp chí trong ký túc của cô được phát định kỳ theo tuần, dạo gần đây cô không đến trường, tạp chí đã chất thành núi rồi. Bạn cùng phòng cũng không tiện đưa cô đọc nên chỉ có thể để đấy.
“... Phải chú ý tình hình giá cổ phiếu gần đây. Tôi vừa nhận được thông tin, thị trường nông nghiệp sắp tới chắc chắn sẽ có biến động lớn, chúng ta phải chuẩn bị….”
Giọng nói lạnh lùng của Hạ Minh Tuyên vang lên từ sau lưng.
Xem ra, hình như tháng này Hạ Minh Tuyên lại bận rộn hơn rồi. Bởi vì từ trước tới giờ, anh chưa từng giải quyết công việc trong lúc hai người hẹn hò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3662-quy-dinh-cua-ky-tuc-xa-nu.html.]
Hạ Minh Tuyên sợ cô sẽ lo lắng nên rất ít khi để lộ những chuyện khác ngoài bản thân mình cho cô biết, anh muốn cô yên tâm mọi chuyện.
Đương nhiên Lâm Tố Tâm không thể yên tâm, nhưng nguồn tin duy nhất mà cô có chỉ là Ân Chính Lăng thôi.
Ân Chính Lăng lại không muốn giấu diếm cô, biết gì đều đem ra nói với cô. Nhưng ở trong gia đình của mình, anh ta chỉ là một đứa trẻ quần áo là lượt chỉ biết ăn và chơi. Anh ta không biết rất nhiều chuyện của nhà họ Ân, chứ đừng nói là nhà họ Hạ. Vậy nên cũng chỉ có thể kể đại khái cho cô một số chuyện thôi.
Nhưng ít nhất anh ta cũng đã nói cho cô một thông tin quan trọng: “Hình như nhà họ Kỳ cũng liên quan tới tranh chấp nội bộ lần này của nhà họ Hạ, chắc chắn Kỳ Vân Triệt không có ý tốt với chị, chị phải để mắt tới anh ta.”
Trong lúc Hạ Minh Tuyên không ở đây, cậu hai Kỳ đã lấy đủ mọi lý do để đến tìm Lâm Tố Tâm.
Nhưng sau lần bị truyền tin đồn và sau lời nhắc nhở của Ân Chính Lăng, đương nhiên Lâm Tố Tâm sẽ không dính líu gì đến anh ta nữa. Cơ bản, cứ thấy anh ta là cô tránh, lạnh lùng thẳng thắn từ chối. Thế nên suýt chút nữa cô đã bị miệng lưỡi đố kị của những nữ sinh khác nhấn chìm.
Lâm Tố Tâm vừa lật lật quyển tạp chí, vừa tiện tay phân loại, dọn dẹp một chút các đồ dùng trên bàn.
Ánh mắt cô vô tình nhìn thấy một tập tài liệu nhựa bằng Tiếng Anh ở góc bàn trà, tay cô đột ngột dừng lại một lúc.
Đó chính là hợp đồng mới của Phùng Tư Tư và Giải trí Băng Toản, nói về những phân chia tiêu chuẩn sau khi ra mắt. Phùng Tư Tư vẫn chưa quyết định, cô ấy muốn đem về nhà đưa cho cô Phùng xem nhưng tiếc thay dạo này vừa phải đi học vừa phải đi thực tập, cô ây không tìm được thời gian để về.
Nhìn thấy bản hợp đồng này, trong lòng Lâm Tố Tâm bỗng thấy hồi hộp. Bỗng nhiên, cô chợt nhận ra lý do của cảm giác bất an trong lòng mình lúc này.
Lúc này, Hạ Minh Tuyên đã tạm bàn giao công việc xong mấy phần, vội vàng cúp máy, bước về phía cô, vươn tay ôm cô vào lòng, hôn lên vành tai cô: “Em đang xem gì đấy?”