Anh muốn bảo vệ cô, nhưng cũng sợ rằng nếu mình ép buộc cô phải bỏ đi đôi cánh của mình, cô sẽ không bao giờ mỉm cười với anh nữa.
Hạ Đình Quân dường như hiểu tại sao con trai mình lại cãi nhau với Lâm Tố Tâm, nhưng ông không hỏi chi tiết mà chỉ nói: "Cha chỉ muốn đưa Lâm Tố Tâm về, nuôi nấng con bé như con gái mình sau đó tìm cho con bé một gia đình giàu có bình thường để gả, cha làm sao mà biết được rằng tay mình lại đen như vậy chứ. Giờ con bé là vợ của con, con nên suy nghĩ để giải quyết thử xem sao. Cha chỉ đề nghị con nên tôn trọng suy nghĩ của bố vợ con, nếu lỡ mà ông ấy có biết, có khi không gả con gái nữa đâu."
Hạ Minh Tuyên nói: "Được rồi, con sẽ suy nghĩ lại."
Hạ Đình Quân hơi ngạc nhiên khi nghe được điều này.
Con trai của ông từ nhỏ đã rất kiên định và quyết tâm, anh hầu như không bao giờ do dự hay d.a.o động trước bất cứ điều gì, đó cũng chính là điều khiến anh có thể đạt được thành công trong mọi việc và là lý do tại sao ông để đứa con trai này phụ trách công việc kinh doanh của gia đình từ khi Hạ Minh Tuyên còn rất nhỏ.
Tuy nhiên, hôm nay Hạ Minh Tuyên vẫn luôn do dự.
Cuối cùng, anh lại đưa ra một câu "Suy nghĩ lại" như vậy, xem ra anh vẫn còn có gì đó không chắc chắn về chuyện của Lâm Tố Tâm.
Là một người đã từng trải, Hạ Đình Quân hiểu rõ rằng chỉ có cảm xúc mới có thể khiến một người đàn ông nắm trong tay quyền lực lớn và cá tính mạnh như thế trở nên khó xử, yếu đuối và do dự hơn bao giờ hết.
Vốn dĩ ông thấy Hạ Minh Tuyên vẫn còn trẻ nên ông không tin chuyện anh sẽ kết hôn sớm như vậy, nhưng theo tình hình hiện tại thì con trai ông thực sự đã nằm trong tay Lâm Tố Tâm rồi.
Hạ Minh Tuyên cúp điện thoại, anh ngả người ra ghế, nhắm mắt thiền định.
Mãi cho đến khi Giang Dịch Thâm đi vào, anh mới lấy lại được tinh thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3562-co-con-dau-la-quen-me.html.]
"Cậu ba, giờ này cô Lâm chắc cũng đã tan học rồi. Hôm qua anh đã nói về chuyện sẽ đi đón cô ấy chưa?"
Hạ Minh Tuyên gật đầu: "Chuẩn bị xe."
Chiếc xe thể thao vẫn đậu ở góc trước của tòa nhà dạy học, vừa tan học Lâm Tố Tâm đã trông thấy nó.
Phùng Tư Tư che miệng cười khẩy, kéo Lâm Tố Tâm, bắt đầu lải nhải: "Cậu đã ủ rũ suốt hai ngày nay như thế mình nhìn là biết cậu muốn đi gặp cậu ba rồi! Giờ người ta cũng đã tới cửa rồi, cậu nhanh lên đi ~~"
Lâm Tố Tâm yếu ớt liếc cô ấy một cái, thì thào nói: "Mình không muốn nhìn thấy anh ta, cậu chắn giúp mình đi."
Phùng Tư Tư trợn to mắt: "Hả? Tại sao? Hai người cãi nhau à?"
“Cậu nói bé thôi!” Lâm Tố Tâm làm động tác im lặng: “Mình sẽ giải thích cho cậu sau, giúp mình trước đã..."
Lâm Tố Tâm nói gì đó rồi đẩy Phùng Tư Tư ra, cô rón rén đi về phía sau của tòa nhà dạy học. Từ con đường này về khu tập thể là đường vòng nên có rất ít người đi bộ qua lại.
Nhưng vừa đi chưa được 200m cô đã bị chặn lại.
Hai người đàn ông cao lớn mặc vest đen đột ngột xuất hiện, bộ dạng trông như mật vụ.
Mê Truyện Dịch
Hai người cung kính cúi đầu chào cô rồi nói: "Cô Lâm, cậu ba đang đợi cô, mời đi cùng."