Về đến biệt thự, Lâm Tố Tâm không đợi xe dừng hẳn, cô gấp gáp mở cửa, nhảy ra khỏi xe, vội vã chạy về phòng khóa trái cửa.
Hạ Minh Tuyên khẽ nhíu mày, nhìn cô nhảy ra ngoài giống như một chú thỏ đang hoảng sợ, do dự một lúc, anh vẫn không đưa tay ngăn lại.
Chuyện hôm nay…suy cho cùng đều là trách nhiệm của anh.
Không nhắc tới chuyện vừa nãy, suýt chút nữa vì chút chuyện nhỏ mà gây ra chuyện lớn, nếu Lâm Tố Tâm biết được anh dùng tiền đầu tư đổi lấy việc Từ Tiêu Ý đuổi cô đi không tha, không biết anh phải giải thích với Lâm Tố Tâm như thế nào.
Nói thật, anh không nghĩ mình làm như vậy là sai. Thà rằng hai người cãi nhau vì chuyện không đâu, còn hơn anh dùng chút thủ đoạn để đạt được mục đích, đó chẳng phải tự nhiên hơn sao? Điều này cho thấy anh không thật lòng với cô ư? Anh lại không hại cô, cũng vì suy nghĩ cho cô mới phải suy đi tính lại, vừa sợ cô bị người khác hãm hại, vừa sợ cô không vui.
Nhưng anh cũng biết rằng, sau khi Lâm Tố Tâm biết được sự thật, chắc chắn sẽ cực kỳ cực kỳ tức giận.
Vốn anh muốn làm cho sạch đẹp, giấu được cô cả đời thì tốt, kết quả lại bị vạch trần.
Bây giờ… anh thật sự rất sợ Lâm Tố Tâm sẽ chia tay mình.
Hạ Minh Tuyên nghĩ tới nghĩ lui, anh gọi quản gia Tiền đến, dặn dò: “Nếu mấy ngày này cô Lâm muốn ra ngoài, cố gắng đừng để cô ấy đi, nếu cô ấy đi học, hãy để Phó Tử Quan đi theo cô mọi lúc, có chuyện gì phải nhớ nói cho tôi.”
Quản gia Tiền không biết tại sao sắc mặt của cậu chủ nhà mình có vẻ nghiêm trọng, nhưng vẫn gật đầu đáp ứng.
Hạ Minh Tuyên quay đầu nhìn về cửa phòng ngủ Lâm Tố Tâm đóng chặt, thở dài.
Thôi đi, để cô bình tĩnh một chút, đừng tức giận như thế rồi hãy nói sau. Hơn nữa, anh cũng phải suy nghĩ xem, rốt cuộc nên giải quyết chuyện này như thế nào, chẳng lẽ lại tìm một lý do lừa cô nữa ư?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3552-chu-tho-hoang-so.html.]
Dựa theo cách làm trước giờ của anh, lừa gạt cô thế này để ứng phó cho qua, tất nhiên là thích hợp nhất, nhưng không biết vì sao, anh lại cảm thấy hơi lo lắng…
Nhưng điều anh không ngờ chính là sau khi Lâm Tố Tâm ở trong phòng mình suốt cả đêm, chẳng những không nguôi giận, mà còn trực tiếp chiến tranh lạnh với anh.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm đối với những người khác rất bình thường, chỉ có lúc đối mặt với anh thì lặng lẽ dời ánh mắt đi, dù không cố ý tránh né anh, nhưng từ chối nói chuyện với anh, giống như không nhìn thấy anh vậy.
Hạ Minh Tuyên chặn cô mấy lần, định chọc cô nói chuyện, nhưng Lâm Tố Tâm vốn không để ý tới anh.
Cậu ba nhà họ Hạ công việc bộn bề, lần này quay về vốn nằm ngoài kế hoạch, nghe chuyện Lâm Tố Tâm bị người ta vu oan, mới đặc biệt hủy bỏ hết tất cả các cuộc họp, bay về ngay trong đêm, định chuẩn bị rời đi vào buổi tối cùng ngày.
Nhưng vì cãi nhau với Lâm Tố Tâm, chú thỏ nhà mình giận đến mức trở mặt, lúc này anh thực sự không nỡ rời đi, cố ý nán lại Thành phố Thiên Hải thêm mấy ngày, muốn dỗ dành Lâm Tố Tâm cho tốt rồi mới đi.
Nhưng đã ba ngày trôi qua, sự việc vẫn không có tiến triển gì, chẳng những Lâm Tố Tâm không có dấu hiệu nguôi giận, mà ngày càng xa cách anh hơn.
“Hôm nay bàn bạc đến đây thôi, mọi người đều đi nghỉ đi.” Hạ Minh Tuyên phẩy tay, ra hiệu toàn bộ quản lí cấp cao tham dự cuộc họp rời đi.
Hầu hết mọi người đều nghe lời rời đi, chỉ có Giang Dịch Thâm vẫn đứng trước bàn Hạ Minh Tuyên không nhúc nhích.
“Cậu có việc gì sao?” Hạ Minh Tuyên ngẩng đầu, bất ngờ hỏi.
Giang Dịch Thâm đặt lịch trình trước mặt anh, nói: “Cậu ba, lịch trình mấy ngày nay đều hủy hết rồi, nhưng những cuộc đàm phán này đều rất quan trọng, nguồn vốn liên quan lên đến hàng chục tỷ, như vậy cậu đã tổn thất quá nhiều rồi…”
Hạ Minh Tuyên cúi đầu tiếp tục xem tài liệu, nhẹ nhàng nói: “Không sao, cứ làm theo lời tôi nói. Còn nữa, lịch trình ngày mai cũng hủy đi.”