Cho nên, Lâm Tố Tâm có thể làm ca sĩ, nhưng mà không phải là hiện tại. Đợi qua vài năm nữa, anh ngồi vững ở vị trí gia chủ nhà họ Hạ, sau khi thuận lợi cưới cô về nhà, nếu như cô vẫn còn hy vọng làm ca sĩ, anh sẽ thỏa mãn nguyện vọng của cô.
Chỉ là, những lời này, tại sao anh phải nói cho Từ Tiêu Ý?
Anh sớm đã nhìn Từ Tiêu Ý không thuận mắt, người đàn ông này vẫn luôn ở giải trí Băng Toản, gần như mỗi ngày đều gặp Lâm Tố Tâm, nói thẳng ra là số lần gặp mặt Lâm Tố Tâm của hắn ta trong một năm này còn nhiều hơn cả Hạ Minh Tuyên!
Hơn nữa, mỗi lần Lâm Tố Tâm nhắc đến Từ Tiêu Ý, đều dùng giọng điệu tôn kính sùng bái, cô ấy đối với người đàn ông của mình cũng chưa như vậy đâu!
Trong lòng Hạ Minh Tuyên vốn dĩ đã âm ỷ cảm thấy không thoải mái, hôm nay nhìn thấy Từ Tiêu Ý vì Lâm Tố Tâm mà nói như vậy, còn chất vấn mình không yêu Lâm Tố Tâm, không tôn trọng cô, lại càng khiến trong lòng anh thêm tức giận, đồng thời cảm thấy thái độ của người đàn ông này đối với bé thỏ nhà mình có chút không bình thường.
Thật sự là ăn gan hùm mật gấu rồi!
Cho nên, Hạ Minh Tuyên theo bản năng mà nói mấy lời tàn nhẫn, biểu thị công khai quyền sở hữu của mình với Lâm Tố Tâm.
Từ Tiêu Ý nghe được những lời này, lại càng cảm thấy Lâm Tố Tâm bị cậu ba Hạ cưỡng ép, mới không thể không giao thân cho anh.
Anh ta trầm giọng nói: “ Cậu ba Hạ, anh đối xử với cô ấy như vậy, nhất định sẽ hối hận, đây quả là giẫm đạp lên tài hoa của cô ấy...”
Hạ Minh Tuyên cười lạnh nói: “ Tôi đang giẫm đạp lên tài hoa của em ấy? Vậy còn anh? Từ đại tổng giám, anh cũng đừng quên, ban đầu, là anh thu một tỷ đầu tư của tôi, bảo đảm với tôi rằng nhất định sẽ đuổi Lâm Tố Tâm ra khỏi Băng Toản, bây giờ lại mắc chứng hay quên rồi?”
Từ Tiêu Ý nhất thời nghẹn lời, dừng một lát mới nói: “ Khi đó tôi không biết Lâm Tố Tâm có tài hoa như vậy, hơn nữa, cô ấy là bạn gái của anh, có lẽ anh không hy vọng cô ấy có thể phát triển tốt hơn sao? Nếu như anh nhất quyết muốn lấy chuyện đầu tư ra để nói, tôi có thể trả lại khoản tiền này cho anh, chỉ cần anh đồng ý cho Lâm Tố Tâm debut.
Ban đầu khi nhận khoản tiền đó, anh ta căn bản không nghĩ đến, Lâm Tố Tâm sẽ biểu hiện ra thiên phú kinh người như vậy.
Hiện tại, cậu ba Hạ đầu tư giúp đỡ hạng mục âm nhạc cổ phong đã có lợi nhuận rồi, nếu như trả lại tiền, mặc dù gián đoạn kế hoạch rất đáng tiếc, nhưng về tiền vốn cũng chẳng có gì là quá khó khăn...
Nếu như vậy có thể khiến Lâm Tố Tâm toại nguyện mong muốn, cũng đáng giá...
Hạ Minh Tuyên nhìn thoáng qua đã nhìn ra ý nghĩ của anh ta, trong lòng càng nén giận. Một tỷ tiền đầu tư, đối với giải trí Băng Toản kinh doanh không tốt trước mắt mà nói, vẫn rất quan trọng, thế mà Từ Tiêu Ý nói trả là trả, tâm tư của anh ta với Lâm Tố Tâm quả là quá rõ ràng!
Chương 350.3: Cô ấy không phải tài sản tư nhân của anh
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3502-co-ay-khong-phai-tai-san-tu-nhan-cua-anh.html.]
Ngữ điệu Hạ Minh Tuyên lạnh nhạt nói: “ Bây giờ muốn nuốt lời? Tôi tiêu một tỷ này, là vì để anh thay tôi cho Lâm Tố Tâm ra khỏi Băng Toản, tôi không hi vọng em ấy biết là tôi đang phản đối việc em ấy debut, nếu như anh bán tôi, tôi không ngại trực tiếp bán hạ giá toàn bộ cổ phần của Băng Toản đâu, cho nên tốt nhất là anh hoàn thành cam kết ban đầu của anh đi, đừng nghĩ giở trò.”
Anh vừa dứt lời, bỗng nhiên nghe thấy trong góc bên phải của căn phòng truyền ra âm thanh ngoài dự đoán.
“ Một tỷ tiền đầu tư... xảy ra chuyện gì?”
Hạ Minh Tuyên nghe thấy âm thanh này, đáy lòng chìm xuống, đột ngột quay đầu lại, đối mặt với một đôi mắt kinh ngạc đầy thất vọng.
...
Có thể là bởi vì quen giường, tuy rằng Lâm Tố Tâm vì nhảy quá mệt rồi, nhịn không được ngủ thiếp đi, nhưng chưa được bao lâu liền tỉnh.
Cô cầm điện thoại nhìn một chút, nhận ra cô mới ngủ chưa đến một tiếng.
Cô cảm thấy có chút khát, nhưng trong phòng nghỉ không có nước, chỉ có thể đi ra ngoài phòng khách rót nước.
Cô ngược lại cũng không lo lắng nghe thấy bí mật thương mại của Hạ Minh Tuyên sẽ khiến anh tức giận, bình thường khi ở nhà, cô thường xuyên tại lúc Hạ Minh Tuyên mở cuộc họp video ra vào thư phòng, cậu ba Hạ cũng chỉ dùng ánh mắt ra hiệu cô ngoan ngoãn ngồi xuống, hoặc trực tiếp kết thúc cuộc họp, qua ở cùng cô.
Lâm Tố Tâm vặn thử tay nắm cửa, đẩy ra bên ngoài, lại phát hiện cửa phòng không nhúc nhích tí nào.
Mê Truyện Dịch
Cô kỳ quái đẩy vài cái, vẫn không mở được cửa phòng, đành phải quan sát cẩn thận một lát, mới phát hiện cánh cửa này thế mà lại dùng khóa mật mã mở, đây trái lại lại giống y hệt thư phòng của Hạ Minh Tuyên, chắc là khóa mật mã của nhà họ Hạ quá nhiều rồi, bất kể là ở nhà hay ở công ty, cũng làm tựa như cục an ninh quốc gia.
Nhưng mà, trong nhà dùng đều là vân tay của cô, cái này ngược lại rất đơn giản, cái khóa trong này phải nhập mật mã, cô có chút không chắc rồi.
Lâm Tố Tâm nhập sinh nhật của Hạ Minh Tuyên trước, phát hiện lỗi rồi, lại thử thăm dò nhập sinh nhật của cô, vẫn sai nốt.
Cô dừng lại, suy nghĩ một lát, sau đó nhập ngày tháng lần đầu tiên cô và Hạ Minh Tuyên gặp nhau, ổ khóa phát ra một tiếng “ cạch” nhỏ, bật ra bên ngoài một chút.
Thì ra, Hạ Minh Tuyên vẫn nhớ ngày hai người bọn họ gặp nhau.
Đoán mò đúng mật mã khiến khóe miệng thiếu nữ câu lên, trong lòng có chút ngọt ngào.
Cô đẩy mở cửa phòng, đang chuẩn bị xem xem cậu ba Hạ đang làm gì, lại nghe thấy một hồi tiếng gào đang kiềm chế sự tức giận.