Cô không nghĩ Hạ Minh Tuyên sẽ nói dối cô về chuyện như này bởi nó không đáng. Địa vị thân phận của hai người bọn họ chênh lệch nhiều như vậy, nếu Hạ Minh Tuyên muốn kết hôn với người khác cô cũng không làm gì được anh ngoài chia tay. Mà đối với một thiếu gia như anh mà nói, nếu như chỉ là chơi duad, chọn một người mới xinh hơn, chỉ là chuyện trong chốc lát sẽ không ảnh hưởng gì cả.
Hơn nữa tính cách Hạ Minh Tuyên mạnh mẽ lại ngang ngược, không phải là kiểu người sẽ dùng lời nói ngon ngọt để lừa dối phụ nữa. Dù thích thật nhưng có đôi khi anh cũng không mở miệng thể hiện trực tiếp như vậy, mà chỉ thích trêu chọc cô.
Cho nên bất cứ điều gì anh nghiêm túc giải thích với cô thì chắc chắn sẽ không phải nói dối.
Mặc dù như thế Lâm Tố Tâm vẫn cảm thấy buồn bực. Hừ hừ hừ, hóa ra ngày nào anh cũng không ở nhà là ở cùng cô gái khác tham gia tiệc rượu à? Cho dù hai người không mập mờ với nhau thì cô cũng ghen!
Bên cạnh đó, sau khi bài đăng này được đăng tải, cô lại một lần nữa trở thành tâm điểm chú ý của cả trường, đủ loại người có ý đồ xấu tìm đến cô, dù cố ý hay vô tình chạy đến thể hiện 'An ủi' và 'Đồng tình' của họ.
Mê Truyện Dịch
Có một người bạn trai bị người khác chú ý như vậy quả thực áp lực rất lớn!
Bài đăng tin đồn này xuất hiện chưa đầy hai tiếng đã bị quản trị viên của forum xóa đi không thương tiếc, bao gồm tất cả các bài đăng thảo luận liên quan cũng bị xóa sạch.
Đây là tam thiếu gia Hạ lại sử dụng đặc quyền là người quản lý muốn đè chuyện này xuống.
Đáng tiếc là tin tức này quá bùng nổ, vẫn lan ra toàn trường một cách nhanh chóng.
Mặc dù không thể bàn tán trên forum nhưng mọi người vẫn âm thầm bàn bán không ngừng lại được, cuối cùng còn vì vậy mà xử phạt một nhóm người tung tin đồn nhảm.
Mấy ngày nay Lâm Tố Tâm đi học đều cảm thấy có chút không được tự nhiên. Dường như cô đã hiểu tại sao chủ nhân cũ của cơ thể này trước đây lại tự sát, bị người ta dùng ánh mắt 'Đồng tình' này nhìn chằm chằm vào đúng là cảm giác không ổn thật. Nếu như không phải cô có lòng tin với tam thiếu gia Hạ thì có lẽ cô cũng rất uất ức.
Khi tin tức truyền đến tai Hạ tam thiếu, anh lại vứt bỏ công việc kinh doanh của mình, tức tốc quay về Thiên Hải.
Lúc tam thiếu gia Hạ đến học viện Ngân Diệu là đã sắp đến giờ tan học, nhưng anh cũng không gọi điện cho Lâm Tố Tâm mà chỉ đỗ xe ở góc trước tòa nhà dạy học, dựa vào cửa xe đợi cô tan học.
Con đường này là con đường duy nhất để ra vào khu vực giảng dạy, mọi học sinh đều thấy tam thiếu gia Hạ thì không khỏi xáo động.
Còn Lâm Tố Tâm thì chậm rãi vừa đi vừa nói chuyện với Phùng Tư Tư, vừa đi ra suýt chút nữa thì không để ý đến người đàn ông ở ven đường.
"Này, Tố Tâm!" Phùng Tư Tư kéo mạnh cô hai lần mới kéo được sự chút ý của cô về, "Nhìn bên kia!"
“Cái gì?”
Lâm Tố Tâm không rõ lắm quay đầu nhìn thì thấy người đàn ông có tướng mạo hoàn mỹ khiến người ta ghen thị, đôi mắt đen như mực đang nhìn cô chằm chằm không chớp.
Phùng Tư Tư cười hì hì: "Ai da, kim chủ của cậu tới rồi, tình nhân nhỏ hầu hạ cẩn thận nha~"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-327-lai-tro-thanh-tieu-diem.html.]
Lâm Tố Tâm vừa mới nói câu 'Xéo đi' đã bị Phùng Tư Tư ở phía sau đẩy một cái ngã vào trong n.g.ự.c của tam thiếu gia Hạ.
Hạ Minh Tuyên thuận thế ôm cô gái trong lòng, nhẹ gật đầu với Phùng Tư Tư, mở cửa xe nhét Lâm Tố Tâm vào trong.
Lâm Tố Tâm lên xe tức giận quay đầu sang một bên, từ chối nói chuyện với Hạ Minh Tuyên.
Hạ Minh Tuyên thấy cô thì bực bội trong khoảng thời gian này đều mất sạch khóe miệng hơi cười dụi vào cô.
Lâm Tố Tâm cũng không nhìn anh, dịch một sang bên cạnh một chút né tránh.
Hạ Minh Tuyên lại ngồi gần về phía cô hơn một chút.
Dù sao không gian trong xe cũng có hạn, như vậy mấy lần Lâm Tố Tâm đã bị Hạ Minh Tuyên đẩy vào trong góc, không còn chỗ nào để né tránh.
Hạ Minh Tuyên thuận thế đặt người ở cạnh cửa xe, đưa tay bóp mặt cô, nói: "Em làm gì mà không để ý đến anh? Anh ngồi máy bay bảy tiếng vội về gặp em, em lại cho anh sắc mặt này sao?"
Lâm Tố Tâm hừ một tiếng, nói: "Ai bảo anh về gấp làm gì? Em cũng không bảo anh về."
Hạ Minh Tuyên nghe những câu này cũng có chút không vui. Gần đây anh thực sự bận rộn công việc, hơn nữa gặp rất nhiều chuyện bực bội tâm trạng rất tệ. Khó khăn lắm mới dành được thời gian đến thăm người mình thích, cô còn cố ý nói chuyện mỉa mai anh.
Đột nhiên anh cảm thấy hơi mệt, buông Lâm Tố Tâm ra, nói: "Em không muốn gặp anh thì xuống xe đi." Nói xong anh thực sự gọi chú Tiền dừng xe.
Lâm Tố Tâm khẽ giật mình, cũng không hề nhúc nhích.
Hạ Minh Tuyên nói: "Sao em không đi đi, không phải không muốn để ý đến anh sao?"
Lâm Tố Tâm cũng là một người rất kiêu ngạo, bình thường nếu như nghe những câu này chắc chắn sẽ xù lông rời đi. Nhưng lúc này nhìn quầng thâm đen dưới mắt tam thiếu gia Hạ cùng râu lún phún dưới cằm anh thì đột nhiên cô không muốn đi.
Cô nhào tới cắn Hạ Minh Tuyên, nói: "Làm sao, anh còn dám đuổi em đi à! Chẳng lẽ bài đăng kia là sự thật, anh có niềm vui mới rồi, thích người khác nên muốn đuổi em đi đúng không? Anh nghĩ hay thật, em cũng không phải thú cưng của anh, anh gọi em tới thì tới, bảo em đi thì em đi à?"
Hạ Minh Tuyên bị nhuyễn ngọc ôn hương nhào vào lòng, lập tức không còn cách nào khác, bất lực nói: "Là em không để ý đến anh, còn trách anh sao?"
Lâm Tố Tâm nói: "Đương nhiên trách anh rồi! Anh cũng để người khác ôm anh, anh và Bạch Thiến Vi thân thiết với nhau như vậy, tất cả mọi người đều nói anh và cô ta mới xứng đôi đấy! Em là gì chứ? Chắc là nên ngoan ngoãn cút đi đúng không?"
Hạ Minh Tuyên bị dáng vẻ tức giận của cô chọc cười, nói: "Sao em thích ghen thế hả? Cái đó thật sự chỉ là...phép xã giao mà thôi."
Lâm Tố Tâm bất mãn lẩm bẩm: "Cái gì mà phép xã giao? Anh và vợ sắp cưới của anh có phép xã giao?"