"Nói tới nói lui em vẫn cảm thấy anh ta biết đánh đàn, hấp dẫn em."
Lâm Tố Tâm lắc đầu mạnh: "Không có, không có, thực sự không có!"
Hạ Minh Tuyên đưa tay bóp cằm cô, tiến đến trước mặt cô, lạnh nhạt nói: "Thật sao? Vậy em cảm thấy rốt cuộc là anh đẹp hay là tên họ Kỳ kia đẹp trai? Rốt cuộc em thích ai?"
Lâm Tố Tâm bị anh giữ mặt, cũng không phản kháng mà chỉ trừng mắt nhìn.
Hạ Minh Tuyên chán nảng, cô nhóc này lại còn do dự!
Ngay lúc anh đang buồn bực, bỗng nhiên trên môi cảm thấy nóng lên, vì mặt hai người gần như chạm vào nhau, Lâm Tố Tâm nghiêng người về phía trước một xíu, hôn như gà mổ thóc lên môi Hạ Minh Tuyên.
Hạ Minh Tuyên nhíu mày, hung dữ nhìn chằm chằm vào con thỏ của mình.
Lâm Tố Tâm cười hì hì nói: "Anh đẹp trai, anh đẹp trai, đương nhiên anh đẹp trai rồi. Dáng vẻ anh ghen đẹp trai c.h.ế.t mất!"
Hạ Minh Tuyên vẫn giữ khuôn mặt khó coi, ông đây không vui.
Lâm Tố Tâm dứt khoát vòng tay lên cổ anh, làm nũng nói: "Anh yêu à, em thích anh nhất mà, anh đối xử với em tốt nhất, em không thích anh thì thích ai chứ? Cái người nào nào đó ngay cả dáng dấp của anh ta ra sao em cũng không thấy rõ mà!"
Hạ Minh Tuyên hừ lạnh một tiếng, kéo cánh tay của cô ở trên cổ mình xuống, ngồi ngay ngắn.
Lâm Tố Tâm kiên nhẫn nhéo nhéo khuôn mặt tuấn tú của anh, cố gắng kéo khóe miệng anh lên: "Ai da, đừng nóng giận, anh cười một cái đi mà!"
Hạ Minh Tuyên nâng cằm lên, từ trên cao nhìn xuống cô, nói: "Em thích anh thật sao?"
Lâm Tố Tâm ngoan ngoãn gật đầu. Cái này không phải điều hiển nhiên sao? Hỏi tới hỏi lui, thực sự là... Lúc ghen thì người đàn ông này quá ngây thơ rồi, nhưng... Thực sự đáng yêu!
Hạ Minh Tuyên nói: "Muốn anh tha thứ cho em vậy phải xem thành ý của em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3232-den-luc-the-hien-thanh-y.html.]
"Hả?"
Lâm Tố Tâm còn chưa kịp phản ứng đã thấy tam thiếu gia Hạ đẩy cửa xuống xe. Lúc này cô mới phát hiện ra được hóa ra xe của bọn họ đã đến cửa biệt thự từ lâu, cũng không biết dừng bao lâu rồi!
Thật xấu hổ quá đi, cô cũng vội vàng nhảy xuống xe chạy theo thật nhanh.
Đi vào biệt thự, Hạ Minh Tuyên thản nhiên nhìn cô một chút, không hề nói gì mà đi thẳng vào phòng làm việc.
Lâm Tố Tâm thấy anh cao ngạo như vậy, cho rằng lần này cô đúng là làm không tốt đành phải nhận lấy bữa khuya từ trong tay quản gia Tiền, vội vàng chạy tới tiếp tục nịnh nọt.
Lâm Tố Tâm đặt đồ ăn lên bàn, chưa kịp nói gì đã bị Hạ Minh Tuyên kéo vào trong lòng.
Người đàn ông hung ác không chút khách sáo nào ra lệnh: "Đút anh!"
Này ... Cho anh ăn cái đầu ấy! Anh bao nhiêu tuổi rồi, rảnh rỗi thì đừng giả bộ cute được không!
Trong lòng Lâm Tố Tâm chê bai cũng không dám nói ra, đành phải bậm bịu cầm thìa cho anh ăn.
Hạ Minh Tuyên còn có rất nhiều yêu cầu, lát lại muốn ăn đồ ăn, một lát lại muốn uống canh, lúc sau cảm thấy quá nhạt bảo Lâm Tố Tâm thêm muối, sau đó lại không thích canh quá nóng, bảo Lâm Tố Tâm thổi cho nguội đi rồi cho anh ăn.
Ăn cơm hơn một tiếng đồng hồ mới xong, trong lòng Lâm Tố Tâm tức giận đến mức suýt nữa đập thìa vào mặt người đàn ông này.
Tuy nhiên tam thiếu gia Hạ có thể được hời còn khoe mễ: "Này, vẻ mặt em là thế nào đó? Hình như rất không sẵn lòng à? Không phải em nói em thích anh sao, trong lòng em chỉ có anh mà? Chỉ mấy việc bình thường nhỏ vậy em cũng không kiên nhẫn, không chịu làm, đây có phải là cách em thể hiện sự chân thành của mình không?"
Chẳng lẽ chân thành của anh là được thể hiện như vậy sao? Bắt nạt cô vì không thích ai đó à?
Mê Truyện Dịch
Sau khi cô cho anh ăn xong, Lâm Tố Tâm ném bát đũa đi, từ trên đùi Hạ Minh Tuyên nhảy xuống như lửa đã thiêu đến mông.
Nhưng chân của cô vừa chạm vào thảm đã bị Hạ Minh Tuyên chặn lại, dùng tư thế công chúa dễ dàng bế lên.