Lâm Tố Tâm nhìn xung quanh không có ai mới nhỏ giọng nói: "Em nhớ anh..."
Hiển nhiên tam thiếu gia Hạ rất bất ngờ, cười nói: "Sao hôm nay ngoan quá vậy? Không phải là do em làm chuyện gì xấu sợ anh phát hiện đấy chứ?"
Lâm Tố Tâm run lên, thầm nghĩ người đàn ông này sẽ không thôi chuyện này chứ?
Cô vội vàng nói: "Ngày nào em cũng ngoan! À, Minh Tuyên, em có chuyện muốn nói với anh..."
Cô còn chưa nói xong đầu bên Hạ Minh Tuyên bỗng ồn ào, hình như tam thiếu gia Hạ đang nói với người khác mấy câu rồi mới nói vào trong điện thoại: "Em yêu, vừa rồi em nói gì vậy? Bên anh có chút việc."
Lâm Tố Tâm có chút chán nản. Nhìn thế này hình như Hạ Minh Tuyên vẫn đang bận rộn, có vẻ không có thời gian quan tâm đến cô.
"Có phải anh đang bận không? Em có chuyện quan trọng muốn nói với anh, chờ lúc nào anh rảnh thì gọi lại cho em nhé."
Hạ Minh Tuyên khựng lại một chút, nói: "Vậy được rồi. Em ở nhà ngoan ngoãn, tối chờ điện thoại của anh."
"Ừm, vậy được rồi."
Lâm Tố Tâm bơ phờ cúp điện thoại, luôn cảm thấy có gì đó không đúng. Cô không biết mình nên làm gì. Nếu là việc liên quan đến cô, chắc chắn cô sẽ trực tiếp đi ra làm rõ, sau đó không quan tâm đến tin đồn, mặc kệ người khác có tin hay không!
Thế nhưng việc này dường như liên lụy đến tam thiếu gia Hạ. Mối ân oán giữa những gia đình quyền thế và giàu có càng thêm phức tạp, cô không muốn tạo ra phiền phức cho Hạ Minh Tuyên...
Hơn nữa cô có cảm giác nếu để cho Hạ Minh Tuyên nghe được tin đồn này từ người khác thì chắc chắn sẽ tức giận.
Ai, được rồi, vẫn nên đợi tối nay Hạ Minh Tuyên gọi điện thoại lại đi.
Lâm Tố Tâm có chút không tập trung tinh thần ngây ngốc ở công ty đến tám giờ. So với ngày thường về nhà thì giờ này đúng là khá sớm, nhưng cô sợ tam thiếu gia Hạ gọi đến nên muốn về sớm nghe máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3221-that-la-ngoc.html.]
Ai ngờ cô vừa đi tới cổng công ty đã nhận được điện thoại của anh.
Thế này cũng khéo quá đi?
Lâm Tố Tâm không thấy chiếc xe cô thường ngồi, đành phải nhận máy trước: "Minh Tuyên!"
Trong điện thoại vang lên giọng nói trầm ấm gợi cảm của một người đàn ông: "Hôm nay quả nhiên rất ngoan. Đã biết về nhà sớm như vậy sao?"
"Sao anh biết em muốn về..." Lâm Tố Tâm ngẩn người lập tức phản ứng kịp nhìn mọi người xung quanh.
Một chiếc xe Lexus từ cách đó không xa chạy tới, đèn pha chói mắt, dừng ngay trước mặt Lâm Tố Tâm.
Lâm Tố Tâm còn chưa kịp phản ứng thì cửa xe đã mở ra, để lộ khuôn mặt điển trai lại quen thuộc của tam thiếu gia Hạ.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm nhìn anh chằm chằm trong vài giây, đột nhiên nhận ra rằng cô thực sự nhớ anh sau một tháng không gặp.
Tam thiếu gia Hạ đưa tay về phía cô: "Em làm gì ở đó? Lại đây!"
Lâm Tố Tâm ngoan ngoãn đưa tay qua, sau đó cô bị bàn tay xương khớp rõ ràng đầy lực kéo vào trong xe.
Ngay lập tức, cô bị ép vào cửa xe, một nụ hôn đầy nóng vội và cháy bỏng rơi trên môi cô.
Hạ Minh Tuyên hôn sâu đến nỗi cô gần như tắt thở, một lúc lâu sau, vành tai mới buông môi cô ra, chiếm lấy vành tai nhỏ của cô.
"Con thỏ nhỏ, anh rất nhớ em..."
Mặt Lâm Tố Tâm đỏ đến mang tai, nhưng cô cũng rất nhớ người đàn ông này cho nên mặc dù từ trước đến nay da mặt cô mỏng nhưng vẫn không đẩy anh ra mà để mặc anh đặt cô đè ở phía sau, hôn chỗ này, sờ chỗ kia sau đó lại hôn lên môi cô.