Phùng Tư Tư thấy Lâm Tố Tâm bấm mở bức ảnh chụp cuối cùng, nhìn chằm chằm một lúc lại không nói lời nào, trong lòng đột nhiên có chút căng thẳng, nói: "Cậu cũng nhìn một lúc rồi mà còn nhìn nữa à! Mau nói mau nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Lâm Tố Tâm nhíu mày đưa điện thoại cho Phùng Tư Tư, nói: "Mấy ngày nay cậu không thể đi chơi, mình rất chán cho nên ngày nào cũng đến phòng tập đàn luyện đàn. Sau đó không biết vì sao mà Kỳ Vân Triệt cũng thường xuyên đến phòng đàn, cho nên đã gặp phải anh ta mấy lần rồi."
Phùng Tư Tư nghĩ ngợi rồi nói: "Ai? Cái này đúng, nhị thiếu gia Kỳ hình như cũng rất thích đàn dương cầm. Nghe nói trình độ của anh ta rất xuất sắc, hình như đã theo học những giáo viên nổi tiếng từ khi còn nhỏ."
Lâm Tố Tâm gật gật đầu.
Tin đồn này không phải là tin đồn hay cường điệu lên mà là sự thật. Chính ta cô ấy nghe được trình độ đàn xuất sắc của nhị thiếu gia Kỳ, quả thực là nghệ sĩ chuyên nghiệp.
Phùng Tư Tư lại nói: "Được rồi, cho dù các cậu quen biết như thế nhưng dù sao mấy bức này này cũng quá mập mờ rồi? Chẳng lẽ hai người các cậu thực sự..."
Lâm Tố Tâm vội vàng giải thích nói: "Cái này sao có thể? Mình và anh ta cũng chỉ có mối quan hệ gặp nhau gật đầu một cái, không hề có mối quan hệ nào khác! Góc độ bức ảnh này có vấn đề."
Phùng Tư Tư lại nhìn ảnh chụp, nói: "Cậu nói như vậy cũng có lý. Nhị thiếu gia Kỳ cao hơn cậu nhiều như vậy, chụp từ sau lưng anh ấy hòa toàn không thể thấy phía trước các cậu làm gì, rất nhiều người sẽ suy diễn là đang hôn. Trình độ mượn góc này đúng là không phải tầm thường đâu!"
Lâm Tố Tâm nghe câu này lông mày càng nhăn hơn, trầm ngâm nói: "Tư Tư, cậu nói đúng, đây là lợi dụng. Nhưng mình cảm thấy người bình thường sợ là sẽ không dễ dàng tìm được một vị trí tốt như vậy để chụp ảnh, thêm những bức ảnh này được chụp ở cửa ra vào này, xem ra người này vẫn luôn theo dõi mình."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3211-lai-len-bao.html.]
Phùng Tư Tư nói: "Ý của cậu là người chụp bức ảnh này đã cố ý?"
Lâm Tố Tâm gật đầu nói: "Rõ ràng. Người chụp tấm ảnh này là có mục đích, hơn nữa nói không chừng không chỉ dành cho mình mà còn muốn đối phó với tam thiếu gia Hạ!"
Phùng Tư Tư giật mình, nói: "Sao? Nhưng mà ai dám gây chuyện với tam thiếu gia Hạ chứ? Anh ấy là thiếu gia của Hạ gia mà. Tất cả mọi người đều đi học ở trường học của Hạ gia, ai dám đối phó với anh ấy? Có phải cậu tính sai rồi không? Mình cảm thấy rất có thể là cô gái thầm mến tam thiếu gia Hạ, cố ý muốn bôi đen cậu cho nên đã tìm người theo dõi cậu!:
Lâm Tố Tâm lắc đầu nhưng cũng không có giải thích gì thêm. Suy nghĩ của Lâm Tố Tâm đơn giản hơn cô nhiều! Hơn nữa có vài việc riêng liên quan đến Hạ gia có giải thích cũng không tốt.
Cô chỉ nói: "Không sao đâu. Đây thực sự là hiểu lầm, cậu chỉ cần biết rằng mình và Kỳ Vân Triệt không liên quan gì đến nhau là được rồi."
Phùng Tư Tư thở dài, nói: "Được rồi, nếu không có chuyện gì thì tốt. Mình sẽ đi gửi một bài giải thích cho cậu, e rằng mọi người sẽ không tin mình!"
Lâm Tố Tâm suy nghĩ một chút, mới nói: "Giải thích hay không cũng không quan trọng, cậu không cần lo lắng."
Giải thích hay không cũng không khác mấy, người khác đã muốn đối phó với cô thậm chí đối phó với tam thiếu gia Hạ thì chắc chắc không thể để dư luận chuyển hướng nhờ dăm ba câu giải thích của Phùng Tư Tư. Mà chắc chắn sẽ thuê một số lượng seeding lớn đến hỗ trợ, Phùng Tư Tư giải thích, hơn năm mươi phần trăm là phí công, cuối cùng vẫn là cậu ba Hạ tự mình giải quyến vấn đề này.
Nhưng tâm ý của Phùng Tư Tư cô vẫn cảm nhận được.
Mê Truyện Dịch
Sau khi trấn an Phùng Tư Tư xong, bảo cô ấy tiếp tục quay lại nhóm ca sĩ để tập luyện. Lâm Tố Tâm dứt khoát lấy điện thoại của mình ra, tiếp tục đọc các bài đăng khác trên BBS, tìm kiếm manh mối.