Đỗ Lâm Nhi ngẩng đầu, lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc vui mừng: “Trợ lý Trình, hóa ra là anh! Có phải anh họ tôi đã về rồi không?”
Trợ lý Trình cau mày, lùi lại một bước, không trả lời, chỉ làm động tác “xin mời” với cô ta.
Cô Đỗ này đúng là thấy sang bắt quàng làm họ, thiếu gia nhà anh ta trước giờ chưa bao giờ nhận cô ta là “em họ”, cô ta lại cứ một mực gọi anh họ.
Đỗ Lâm Nhi nhanh chóng lên chiếc RV.
Trên xe, một người đàn ông mặc áo sơ mi đen và quần dài trắng đang dựa nghiêng trên ghế sô pha, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô ta. Người đàn ông này đường nét điển trai, thân hình cao lớn, nhưng sắc mặt lại nhợt nhạt hơn người thường rất nhiều, so với chiếc áo sơ mi màu đen thì trắng bệch như ma cà rồng, kết hợp với đường nét xinh đẹp đó, có một sức quyến rũ nguy hiểm làm người khác e sợ.
Người đàn ông này chính là thiếu gia bí ẩn nhất trong mười đại gia tộc, Kỳ Vân Triệt.
Đỗ Lâm Nhi vừa lên xe đã khóc lóc kể lể với người đàn ông: “Anh họ, cuối cùng anh cũng về rồi, nếu anh còn không về thì em sẽ bị đuổi khỏi Ngân Diệu mất! Hạ Minh Tuyên đúng là không để anh vào mắt, dù gì nhà họ Kỳ cũng là cổ đông lớn của Ngân Diệu, anh ta lại vì một con hồ ly tinh thấp hèn mà đối xử như thế với em!”
Lời nói của Đỗ Lâm Nhi có ý khiêu khích, không nói là mình gây hấn với Lâm Tố Tâm và cậu ba Hạ trước, chỉ nói Hạ Minh Tuyên làm như vậy là không coi trọng nhà họ Kỳ.
Kỳ Vân Triệt sao có thể không nghe ra ý tứ trong lời nói của cô ta, hừ lạnh một tiếng nói: “Đỗ Lâm Nhi, trước khi nói chuyện ít nhất phải động não! Tôi không có một người em họ thích tự cho mình là thông minh!”
Đỗ Lâm Nhi dừng lại, không dám nói tiếp.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3172-cau-hai-nha-ho-ky.html.]
Kỳ Vân Triệt lại nói: “Rốt cuộc cô đã đắc tội gì với Hạ Minh Tuyên, nói rõ cho tôi biết. Hạ Minh Tuyên không phải là người thích gây chuyện, hiếm khi thấy anh ta ra tay tàn nhẫn như vậy để đối phó với người không liên can, e là cô đã đắc tội lớn với anh ta! Nếu mà không nói thật, chuyện này tôi sẽ không giải quyết được!”
Đỗ Lâm Nhi cãi lại: “Anh họ…… Cậu hai, còn có thể là lý do gì? Nhìn bề ngoài thì là em đắc tội với người phụ nữ anh ta thích, nhưng tiểu tiện nhân kia chỉ là một trẻ mồ côi không có bối cảnh, lẽ nào cậu ba Hạ còn có thể làm lớn chuyện vì cô ta sao? Chẳng qua là vì nhà họ Kỳ và nhà họ Hạ trước giờ không hòa hợp, anh ta muốn tìm cơ hội để đối phó với anh!”
Kỳ Vân Triệt lạnh lùng liếc cô ta một cái nói: “Nếu đã như vậy, cô có thể cút xuống xe rồi.”
Xe đột ngột dừng lại, cửa xe tự động mở ra.
Đỗ Lâm Nhi giật mình, vật vã trên mặt đất, không dám nói lung tung nữa, nhanh chóng nói rõ đầu đuôi sự việc.
Mặc dù khi kể cô ta cố tình đổi trắng thay đen, nói Lâm Tố Tâm thành một người phụ nữ lẳng lơ, thích leo cành cao, nhưng biểu đạt tổng thể câu chuyện vẫn rất rõ ràng.
Đây là cuộc đấu tranh giữa hai người phụ nữ vì một người đàn ông, chỉ là ngay cả tranh giành, ghen tuông cũng không có. Bởi vì, Lâm Tố Tâm rõ ràng không coi Mộ Hàn Khanh là gì, là Đỗ Lâm Nhi tự coi người ta là kẻ địch giả, không ngừng bước đến khiêu khích cô, cuối cùng bị Lâm Tố Tâm dùng thế lực của Hạ Minh Tuyên phản kích tàn nhẫn.
Tất nhiên, việc cậu ba Hạ báo thù cho Lâm Tố Tâm là do anh tự nguyện.
Nhưng theo những gì thiếu gia hào môn như Kỳ Vân Triệt hiểu, là Lâm Tố Tâm rất cao tay, có thể bắt được Hạ Minh Tuyên trả thù cho cô.
Sau khi nghe Đỗ Lâm Nhi kể xong, anh ta khẽ nhắm mắt lại, suy tính một lúc rồi hỏi: “Lâm Tố Tâm…… chính là cô gái đạp xe vừa rồi?”