Phùng Tư Tư nói: "Cậu đừng đi, cậu mà đi anh ta lại cho rằng mình thực sự có ý với anh ta đấy! Ôi, ai sợ ai, anh ta chính là đạo cụ để mình đến vũ hội mà thôi, cái gì mà cứng không nổi chứ, bà đây nhìn thấy anh còn thấy buồn nôn nữa! Nữ trợ lý của anh ta có lẽ là cùng loại người với anh ta, lúc chọn quần áo còn mỉa mai chế giễu mình, làm mình tức muốn c.h.ế.t mất!"
Lâm Tố Tâm lau mồ hôi trên trán, vừa xấu hổ nhưng đồng thời cũng có chút an tâm.
Nhìn cách họ không để nhau vào mắt hẳn là sẽ không có bất cứ tia lửa tình nào. Tham gia vũ hội xong hai bên tạm biệt nhau là vừa đẹp, thay vì tránh né càng thêm xấu hổ.
Chẳng mấy chốc đã đến ngày đầu năm mới.
Kinh phí hoạt động của hội học sinh của học viện Ngân Diệu rất nhiều, lại có nhiều người giỏi làm việc, thấy một ngày lễ năm mới quan trọng như vậy thì kiểu gì cũng sẽ tổ chức rất nhiều hoạt động chúc mừng.
Vũ hội năm mới chỉ là một trong số đó, chủ yếu do hội đồng trường giám sát, tuy là sự kiện quan trọng nhất nhưng lượng người tham gia rất ít, hầu hết mọi người chỉ có thể xem qua màn hình lớn trên quảng trường của trường.
So sánh ra thì sự kiện khiến người ta chú ý nhất vẫn là bữa tiệc năm mới và đếm ngược đến giao thừa, hầu như tất cả học sinh của trường sẽ tập trung tại quảng trường để tham gia các hoạt động đón giao thừa.
Để tổ chức sự kiện lần này, hội sinh viên của trường đã bận rộn hơn một tháng, một tòa tháp cao đã được dựng lên ở trung tâm quảng trường của trường, toàn bộ các tòa nhà của toàn trường đều được trang trí bằng hiệu ứng ánh sáng.
Kể từ lễ Giáng sinh, mỗi tối khi Chu Lượng từ công ty về trường cô đều có thể thấy ánh đèn rực rỡ xung quanh, khiến ngôi trường nổi tiếng có lịch sử hàng trăm năm này như một cõi thần tiên.
Tết nguyên đán lại cùng ngày với thứ bảy, ngay cả giải trí Băng Toản cũng có một ngày nghỉ hiếm hoi.
Lâm Tố Tâm và Phùng Tư Tư không cần lên lớp ở công ty nên sáng sớm đã ra ngoài tham gia buổi liên hoan.
Mê Truyện Dịch
Cậu ba Hạ có chuyện bận rộn nên không đi theo, chỉ dặn cô trước ba giờ chiều phải về biệt thự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3052-con-gai-hung-du-khong-ga-duoc.html.]
Hai cô gái chơi ở bữa tiệc cả ngày trời, buổi trưa ăn rất nhiều đồ ăn nhẹ. Lâm Tố Tâm còn bắt được một vài con cá vàng đỏ nhỏ, cô định thả chúng vào bể cá của Hạ gia để nuôi, cũng không biết có thể quen được với khí hậu không.
Thấy sắp hết buổi trưa mà xe của Hạ gia chưa đến mà lại là Ân Chính Lăng đến đón trước.
Nhìn thấy Lâm Tố Tâm, cậu sáu Ân còn cười ngây ngô cười chào hỏi: “Chị dâu nhỏ, chị cũng ở đây sao? Có muốn em đưa chị về không?"
Lâm Tố Tâm lắc đầu: "Không cần, tôi có hẹn với Hạ Minh Tuyên rồi."
Ân Chính Lăng cũng không kiên trì, quay đầu nhìn Phùng Tư Tư: "Phùng tiểu thư, giờ hẹn của chúng ta đã qua rồi? Đến trễ là một thói quen xấu, chúng ta nhanh đi thôi!"
Con ngươi của Phùng Tư Tư đảo một vòng, bỗng nói: "Chờ một chút, đột nhiên tôi buồn đi vệ sinh quá, tôi đi giải quyết một chút đã!"
Xong xong rồi chạy như làn khói.
Lâm Tố Tâm sững sờ, tuy rằng vừa rồi uống liên tiếp ba ly trà sữa buồn vệ sinh cũng bình thường thôi. Nhưng ngay trước mặt ngay trước mặt Ân Chính Lăng nói muốn đi giải quyết thì cũng quá không nể mặt nhau rồi."
Mặt Ân Chính Lăng đen như đáy nồi.
Lâm Tố Tâm suy nghĩ một chút, nói: "Tư Tư là một cô gái mà tính cách khá đơn giản. Nếu có chỗ nào không tốt mong anh đừng để ý, cũng đừng giận dữ với cô ấy..."
Ân Chính Lăng chỉ chỉ cái mũi của mình, nói: "Em dữ? Chị xem người hung dữ là ai? Chẳng phải em cười nhạo cô ấy xấu một cấu thôi sao? Dữ như hổ cái, chị dâu, chị nên khuyên cô ấy đừng hung dữ quá, con gái phải dịu dàng một chút, nếu không thì ra cái gì chứ, sẽ không lấy chồng được đâu."
Lâm Tố Tâm khẽ giật mình, chợt thấy Phùng Tư Tư đã quay lại từ lúc nào không biết, đang đứng sau lưng Ân Chính Lăng còn nghe tất cả những lời anh ta nói, nhìn vẻ mặt đã sắp bùng nổ rồi.
Đúng lúc này Phó Tử Khâm cũng lái xe đến, Lâm Tố Tâm thấy tình thế không ổn nên vội vàng lên xe chuồn mất.