Nghĩ đến đây, Lâm Tố Tâm miễn cưỡng đè nén những bất mãn trong lòng xuống, thấp giọng nói: “Hạ………Minh Tuyên, chúng ta nói chuyện đi.”
Hạ Minh Tuyên nhướng mày, nói: “Nói chuyện? Không có hứng thú.”
“Anh……..” Lâm Tố Tâm chán nản.
Người đàn ông này kiêu ngạo quen thói rồi!
Lâm Tố Tâm rất muốn xoay người rời đi, không quan tâm anh, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, chuyện có liên quan đến bức ảnh vẫn rất nghiêm túc và quan trọng, cô cần phải nói chuyện rõ ràng với Hạ Minh Tuyên, nếu không cứ cách hai hôm ba bữa lại xuất hiện tình huống như thế này, cô thật sự không có cách nào ở lại Băng Toản nữa.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm hít một hơi thật sâu, nói: “Rốt cuộc thì anh muốn thế nào, chẳng phải hôm đó đã từ chối anh trên xe rồi hay sao! Rõ ràng là chính anh đã ký một thỏa thuận với em, nói rằng anh tôn trọng mong muốn cá nhân của em, vậy mà bây giờ vẫn còn giận dỗi vì chuyện này!”
Sắc mặt Hạ Minh Tuyên cũng trầm xuống: “Anh không giận vì chuyện này.”
Anh vẫn còn chưa keo kiệt đến mức vì chuyện này mà phải chiến tranh lạnh.
Bởi vì nếu như anh nhất định phải làm Lâm Tố Tâm ngoan ngoãn nằm dưới thân anh mà nói, nói thật thì có rất nhiều cách, đừng nhìn thấy bình thường Lâm Tố Tâm miệng lưỡi sắc bén, nhưng khi đến thời khắc quan trọng, cô cũng không phải là đối thủ của Hạ tam thiếu. Hạ Minh Tuyên có rất nhiều cách làm cho cô phục tùng.
Nhưng bản thân anh cũng rất băn khoăn, Lâm Tố Tâm vẫn chưa thành niên, có đôi khi nhìn vào gương mặt thanh thuần xinh đẹp kia, sẽ làm anh có chút cảm giác phạm tội, lừa gạt thiếu nữ vị thành niên gì đó, ở trong một gia tộc có gia phong nghiêm cẩn như Hạ gia, đây cũng không phải là chuyện đáng khen gì.
Hơn nữa, một khi hai người đã phát sinh quan hệ, anh liền hy vọng có thể kết hôn sớm một chút, nhưng mà tình huống hiện tại ở Hạ gia khá loạn, vì chuyện quyền thừa kế, hai người anh họ của anh đều ăn chơi rất vui vẻ, đặc biệt là chuyện tai nạn xe cộ ở đảo Bali, làm cho anh ý thức được, đây không phải là thời cơ tốt để mang Lâm Tố Tâm trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2931-khong-ranh-nghe-em-noi-may-loi-vo-nghia.html.]
Cho nên, chỉ cần Lâm Tố Tâm tỏ thái độ từ chối, anh cũng sẽ không năn nỉ cô, cùng lắm cũng chỉ sẽ ăn mấy miếng đậu hũ non mềm của cô.
Nhưng mà Lâm Tố Tâm lại không cảm thấy như vậy,cô tức giận mà nói: “Vậy tại sao anh lại thái độ với em?”
Hạ Minh Tuyên liếc mắt nhìn cô một cái: “Rõ ràng mới là em thái độ với anh? Bắt đầu từ ngày hôm qua, em đã bất thường rồi, rốt cuộc là em đã gạt anh cái gì?”
Đột nhiên Lâm Tố Tâm cảm thấy nghẹn lời, hình như, hình như, ngày hôm qua quả thật là cô không thèm quan tâm đến Hạ Minh Tuyên trước.
Cô mấp mấy môi, tránh khỏi đề tài này, sửa lời lại nói: “Em có gạt anh gì đâu? Anh đừng có nghi ngờ này nọ có được không? Em muốn nói chuyện tạp chí với anh……..”
Trong mắt Hạ tam thiếu xẹt qua một tia thất vọng, anh bỗng nhiên đứng dậy.
“Em đã không muốn thẳng thắn thì thôi, anh không rảnh để nghe em nói mấy lời vô nghĩa đó. Anh lại có chút đau đầu, lên lầu nghỉ ngơi trước đây.”
Lâm Tố Tâm vươn tay kéo ống tay áo của anh, nói: “Anh đợi đã, nghe em nói xong đã!”
Hạ Minh Tuyên bị cô giữ chặt trong nháy mắt có hơi nghiêng người, dùng sức quá lớn, hơn nữa vốn dĩ áo ngủ cũng chỉ khoác hờ ở bên ngoài, Lâm Tố Tâm kéo như vậy, liền kéo xuống một nửa áo bên vai phải, lộ ra phần lưng được quấn kín băng vải.
Lâm Tố Tâm theo bản năng mà buông lỏng tay.
Hạ Minh Tuyên quay đầu lại nhìn cô một cái, không nói gì, chỉ kéo áo ngủ lên, trực tiếp đi lên lầu.
Lâm Tố Tâm nhìn theo bóng dáng anh, suy sụp ngồi trên sofa. Trong chốc lát cô cảm thấy, Hạ Minh Tuyên đều vì là bảo vệ cô nên mới bị thương nghiêm trọng như vậy, cô còn ở đó mà so đo chuyện bạn gái cũ, thật vô nghĩa quá, trong chốc lát lại không nhịn được mà nghi ngờ, trước kia khi Hạ Minh Tuyên ở bên người khác, có phải anh cũng như vậy hay không.