Chuyện này nếu mà đăng trên BBS của học viện Ngân Diệu, liệu nó có thể lọt vào top 10 chủ đề được chú ý nhất trên trang chủ không?
Dù sao, sau khi hoa khôi giảng đường Lâm Tố Tâm chia tay với Mộ Hàn Khanh thì ngược lại, càng ngày càng có tiền, đây chính là một trong mười bí ẩn lớn chưa có lời giải đáp trong lịch sử học viện Ngân Diệu, một trong những chủ đề mà những người thích buôn chuyện quan tâm nhất.
Nhưng mà, Lạc Phi Vũ cũng chỉ suy nghĩ một chút mà thôi.
Cô ta cũng không ngốc, bạn trai mới của Lâm Tố Tâm, dùng đầu ngón chân mà nghĩ cũng biết không phú thì quý, nếu vì nhiều chuyện mà đắc tội đối phương thì đúng là một hành vi ngốc nghếch cái mất nhiều hơn cái được. Cô ta chỉ là một học sinh bình thường, từ trước đến nay luôn làm việc cẩn thận dè dặt.
Lạc Phi Vũ bị trì hoãn mấy phút vì một chuyện nhỏ nhặt này.
Cô ta lo không bắt kịp tàu điện ngầm nên bước nhanh chân hơn.
Nhưng mà, cô ta chỉ vừa ra khỏi cổng thì đụng phải ai đó.
Lạc Phi Vũ bị đụng suýt nữa thì ngã ra đất, nhìn lại mới phát hiện trong góc có bóng người đang vội vàng chạy vào công ty, hơn nữa còn khá quen.
Lạc Phi Vũ ngẩn ra, bỗng nhớ ra người đó, vội vàng xin lỗi: “Tiền bối Tiêu, xin lỗi nha”.
Tiêu Ni đi đôi giày cao gót 12cm, bước đi cũng không vững vàng lắm. Cho nên khi hai người va chạm nhau, Lạc Phi Vũ chỉ lung lay vài cái, còn Tiêu Ni thì ngồi phịch xuống đất, cô ta ôm mắt cá chân, xem ra hình như bị trật rồi.
Tiêu Ni thay đổi sắc mặt, cả giận nói: “Cô đi không nhìn đường à? Một người lớn sống sờ sờ như thế mà cô cũng đ.â.m vào được! Ôi, đau quá, xem ra thật sư bị trật rồi!”
Lạc Phi Vũ luôn mồm xin lỗi.
Tiêu Ni vẫn không nguôi giận, nói: “Cô xem xem, sưng vù rồi đây này, ngày mai tôi còn có hoạt động nữa, như thế này làm sao mà đi được? Tổn thất này cô có bồi thường được không? Cô tên gì, ở bộ phận nào?”
Lạc Phi Vũ không thể làm gì khác hơn là cho cô ta biết tên họ: “Em là Lạc Phi Vũ, thực tập sinh khóa 201X của tổ sáng tác…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2801-em-da-chuong-mat-co-ta-tu-lau-roi.html.]
“Thực tập sinh tổ sáng tác?”. Tiêu Ni híp mắt một cái, quan sát cô ta.
Lạc Phi Vũ thể hiện thái độ cung kính đối với tiền bối, nhưng trong lòng lại oán thầm.
Mình đi đúng đường ra cổng công ty, rõ ràng tự Tiêu Ni đột nhiên chạy từ trong góc ra nên mới va chạm, sao có thể đổ hết lên đầu mình được?
Đúng rồi, sao Tiêu Ni lại chạy ra từ góc đó?
Mê Truyện Dịch
Lạc Phi Vũ quay đầu nhìn, phát hiện chỗ của Tiêu Ni vừa rồi là một cái bóng phía sau một chậu cây khổng lồ ở cửa công ty, đó là một góc chết, có thể nhìn ra ngoài thông qua khe hở của lá cây, chỉ đi ngang qua thì cũng rất khó để nhận ra chỗ đó có người.
Tiêu Ni ở đó…làm gì?
Lạc Phi Vũ lẳng lặng nghe Tiêu Ni trách mắc trong chốc lát, đợi cô ta nói xong mới nói: “Tiền bối Tiêu, chị xem có đi được không? Có cần đến bệnh viện không?”
Tiêu Ni được cô ta đỡ đứng lên, rõ ràng bị thương thật, nhưng nghe Lạc Phi Vũ đề nghị, cô ta lại lắc đầu: “Bệnh viện? Không cần đến bệnh viện đâu!”
Lạc Phi Vũ nhìn chân cô ta một cái, nói: “Nhưng mà…”
Tiêu Ni cười lạnh nói: “Xem như số cô gặp may, hôm nay tôi có chuyện quan trọng, nếu không…chắc chắn phải đến bệnh viện rồi! Cô nhặt cái đó lên giúp tôi là có thể đi được rồi!”
Lạc Phi Vũ quay đầu nhìn, phát hiện một cái máy ảnh kỹ thuật số xinh xắn bên góc tường.
Cô ta nhặt lên đưa cho Tiêu Ni.
Tiêu Ni không đợi cô ta đưa tới trước mặt đã chộp lấy, lập tức mở ra nhìn xem.
Lạc Phi Vũ nhìn dáng vẻ nôn nóng của cô ta, bỗng nhiên như hiểu ra điều gì đó.