Chính vì biết rõ điều này, Lâm Tố Tâm căn bản xem những lời khó nghe này như gió thoảng bên tai. Cô không chặn miệng tất cả mọi người được, chỉ có thể dựa vào nỗ lực của bản thân để khiến mình càng trở nên lớn mạnh hơn. Đến lúc đó, những lời đồn khó nghe này, tự nhiên sẽ tự động biến mất.
Cô lạnh lùng nói: “Chị đại, chị cố ý tới đây là để nói với tôi những lời này sao? Tôi khuyên chị nên quan tâm bản thân cho tốt đi!! Tôi nghe nói, gần đây chị phát triển không được tốt lắm, ngay cả chương trình giải trí trên Orange TV cũng bị người ta thay thế chị rồi, vẫn lên nghĩ đến chuyện của mình đi, tôi chỉ là một thực tập sinh nho nhỏ thôi, có năng lực hay không cũng không nhọc chị quan tâm!”
Lời này hiển nhiên đã chọc trúng chỗ đau của Tiêu Ni, cô ta cười lạnh một tiếng, nói: “Lâm Tố Tâm, không phải cô ỷ vào việc mình leo lên được giường của cậu ba sao? Có gì mà đắc ý? Đàn ông đều có mới nới cũ, bây giờ cô vừa lên chức, anh ta thấy mới mẻ, nâng cô lên trời, đến khi thất sủng, kết cục của cô cũng giống như tôi thôi!”
Hơn nữa, Tiêu Ni “ôm đùi” phó chủ tịch Lương vẫn có hiệu quả.
Tuy không thể sắp xếp cô ta vào đoàn quay MV của Thượng Thanh Hoa, nhưng phó chủ tịch Lương luôn có uy tín vẫn nghĩ cách xếp cô ta làm khách mời của một chương trình giải trí về tình yêu của Orange TV – một trong ba đài truyền hình lớn dưới trướng Băng Toản.
Quay chương trình giải trí tương đối cực khổ, thu nhập cũng không cao, ngoài một số dự án lớn có đầu tư khủng ra thì nhìn chung, các chương trình này chỉ có thể mời người mới mới ra mắt hoặc là ngôi sao cũ làm khách mời thôi.
Tiêu Ni không hài lòng với chuyện này lắm, nhưng bây giờ mức độ nổi tiếng của cô ta tụt dốc nghiêm trọng, hơn nữa chương trình này của Orange TV có tỉ lệ người xem rất cao, đã thổi nhiều khách mời là người mới thành siêu sao rồi, đây cũng là một cơ hội đối với cô ta.
Đáng tiếc, Tiêu Ni luôn ăn nói không cần suy nghĩ, vào tổ chương trình không đến vài ngày, bởi vì công khai đưa ra các nhận xét không thích đáng ngay trên truyền hình trực tiếp gây ra tranh cãi trên internet, gây ra tác động tiêu cực đến đội ngũ chương trình, cho nên lại bị thay người.
Lâm Tố Tâm không có hứng thú nghe cô ta nói nhảm, lạnh nhạt nói: “Nói xong chưa? Nói xong rồi thì chị có thể đi, tôi thấy phó chủ tịch Lương không đợi nổi rồi đấy”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2752-dan-ong-deu-co-moi-noi-cu.html.]
Cô cũng không nghĩ rằng Hạ Minh Tuyên thật sự có thể mãi mãi thích cô giống như bây giờ, đối với sự tuyệt tình của đàn ông, cô hiểu hơn ai khác.
Tuy nhiên, cô cũng không nghĩ rằng mình sẽ giống với Tiêu Ni.
Sở dĩ Tiêu Ni thành như ngày hôm nay là vì cô ta chỉ khăng khăng dựa vào đàn ông, mà không chịu cố gắng làm đến nơi đến chốn, ngoài cái mặt ra thì chẳng còn gì khác để phô bày.
Còn đối với Lâm Tố Tâm mà nói, sự nghiệp của cô và chuyện tình cảm với Hạ Minh Tuyên là hai chuyện khác nhau. Cho dù rời khỏi cậu ba Hạ, cô cũng tin rằng mình có năng lực đạt được thứ mình muốn.
Tiêu Ni thấy cô bình tĩnh như vậy thì càng thêm bất mãn, nói: “Haha, nhìn cái bộ dạng tay chân lèo khèo của cô, cũng không biết có thể thỏa mãn cậu ba hay không, anh ấy là một người đàn ông vừa trẻ tuổi lại cường tráng như vậy, nhu cầu phải rất mãnh liệt nhỉ, nhóc con như cô cũng chỉ đủ nhét kẽ răng. Thật sự cho rằng mình được cưng chiều nhất? Năm đó cậu ba cũng dây dưa với Thôi Tuyết Lê, hai người còn tham gia các sự kiện cùng nhau đó, bây giờ chẳng phải là phủi sạch quan hệ đấy à?”
Mê Truyện Dịch
Nghe vậy, sắc mặt Lâm Tố Tâm thật sự đã thay đổi.
Mẹ kiếp, làm sao cô ta biết Hạ Minh Tuyên có nhu cầu mạnh mẽ hay không, lẽ nào bọn họ thật sự đã…?
Còn Thôi Tuyết Lê nữa, năm ngoái ra mắt từ Băng Toản, bây giờ đã là nữ ca sĩ hạng nhất rồi, tốc độ nổi tiếng rất nhanh chóng. Cô ấy và cậu ba Hạ có quan hệ như thế nào?
Theo lý mà nói, cho dù Hạ Minh Tuyên có quan hệ với họ thì cũng là chuyện trước khi hai người chính thức hẹn hò với nhau, Lâm Tố Tâm biết mình không nên để ý đến chuyện này.
Nhưng mà, cô nhận ra mình thế mà lại rất để ý! Quả thật kinh tởm như ăn phải con ruồi vậy!