(*) Ngoài nóng trong lạnh.
Nhưng mà, lời này truyền vào lỗ tai của Thượng Thanh Hoa thì lại khiến anh ta thở phào nhẹ nhõm.
Cho dù nói thế nào, MV cũng đã được anh ta lên kế hoạch kỹ lưỡng, và rất quan trọng trong toàn bộ khâu quảng bá, mà nhân vật nữ chính là một trong những điểm mấu chốt của đợt quảng bá này. Mở họp báo, nữ chính vậy mà không xuất hiện, tuy có thể giải thích là để duy trì cảm giác thần bí cũng được, nhưng ít nhiều cũng có phần khó xử.
Vào đêm, Lâm Tố Tâm nhận được điện thoại của Thượng Thanh Hoa.
Bởi vì trong khoảng thời gian này hai người đều như hình với bóng, cho nên khi nhận được điện thoại thì cô đang ở trong thư phòng với Hạ Minh Tuyên.
Mê Truyện Dịch
Mặc dù cậu ba Hạ đang dưỡng thương, nhưng vẫn có rất nhiều công việc cần xử lý, còn cô thì ngồi bên cạnh, luyện tập với phần mềm sáng tác trên laptop.
“Cái gì? Muốn em tham gia hoạt động quảng bá?”
Lâm Tố Tâm hơi kinh ngạc, nhưng suy nghĩ một chút thì cũng hiểu. Thời hạn công bố album mới mà Thượng Thanh Hoa đã báo trước đang đến gần, lúc trước đã lãng phí quá nhiều thời gian vào việc chọn nữ chính cho MV, sau này chắc chắn sẽ tương đối gấp rút.
Tay phải cầm bút của Hạ Minh Tuyên chững lại, ánh mắt cũng không hề rời khỏi tài liệu trong tay, nhưng tai thì dỏng lên nghe Lâm Tố Tâm nói chuyện điện thoại.
Lâm Tố Tâm nói: “Hoạt động quảng bá là ngày nào?”
Thượng Thanh Hoa báo thời gian địa điểm cụ thể cho cô.
Lâm Tố Tâm nhất thời khó xử: “Cái gì? Thứ sáu này? Nhưng mà…anh Thượng, hai tuần này em đều không đi được”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2721-cau-ba-ha-lai-ngao-kieu.html.]
Thượng Thanh Hoa khuyên cô thêm vài câu, cô lại do dự nói: “Em biết chuyện này rất quan trọng, hơn nữa có lợi cho sự phát triển sự nghiệp của em. Nhưng mà em thật sự có việc rất quan trọng. Chuyện gì? À…cái này…”
Lâm Tố Tâm nhanh chóng liếc mắt nhìn Hạ Minh Tuyên một cái, nói: “Nói tóm lại là, em thật sự không thể đi được, thật sự vô cùng vô cùng xin lỗi. Em biết là một người mới, không phối hợp với công tác quảng bá của anh là em sai, em chấp nhận bồi thường cho tổn thất của công ty…”
Thượng Thanh Hoa nào dám để cô bồi thường, nhanh chóng từ chối.
Lâm Tố Tâm lại nói xin lỗi nửa ngày, hỏi han tiến độ quảng bá album mới một chút rồi mới cúp điện thoại.
Hạ Minh Tuyên hoàn toàn không quấy rầy đến cô, đợi cô nói xong anh mới hếch cằm lên một chút, bình tĩnh nói: “Nếu em thật sự muốn đi thì có thể đi máy bay của anh mà về. Tình hình vết thương của anh đã ổn định rồi, em không ở đây cũng không sao”.
Lâm Tố Tâm nhìn anh một cái, đi tới, cười nói: “Đây là lời thật lòng của anh à?”
“Đương nhiên”.
Lâm Tố Tâm buồn bực nói: “Sao anh không nói sớm? Em còn tưởng anh không muốn cho em đi, nếu không thì…em đã đồng ý với anh Thượng rồi! Ài, nhưng mà, bây giờ em gọi điện nói em đổi ý thì vẫn còn kịp nhỉ!?”
Nói xong, cô vội vội vàng vàng móc điện thoại di động ra, định gọi lại.
Ban đầu vẻ mặt của Hạ Minh Tuyền còn có sự đắc ý không thể che giấu được, nhưng thấy cô thật sự bắt đầu gọi điện thoại là sắc mặt anh lập tức xám xịt, nhưng sau khi bị thương thì cơ thể của anh đã kém nhanh nhẹn hơn trước đây nhiều, căn bản không kịp ngăn cản cô.
Điện thoại nhanh chóng được kết nối.
Dưới cái nhìn soi mói như muốn g.i.ế.c người của Hạ Minh Tuyên, Lâm Tố Tâm nhếch môi một cái, nói: “Anh Thượng, có một chuyện em quên nói với anh. Là thế này, em có một người bạn rất hâm mộ anh, muốn tham gia bữa tiệc quảng bá của anh. Ban đầu em định dẫn cô ấy đi cùng, nhưng bây giờ em có việc không đi được…Ừm, cô ấy tên là Phùng Tư Tư. Làm phiền anh nhé, chỉ cần đưa thiệp mời cho giám đốc Từ là được!”