Động tác tay của Hạ Minh Tuyên dừng lại hỏi: “Chuyện gì?”
Tiếng Giang Dịch Thâm từ ngoài cửa truyền tới: “Tam thiếu gia, cô Phó đã tới.”
Hạ Minh Tuyên buông Lâm Tố Tâm ra, nói: “Bảo cô ta vào đi.”
Cửa phòng mở ra, Phó Tử Khâm trong bộ trang phục màu đen đi vào. Cô nhìn thoáng trong phòng, lập tức cúi đầu chào: “Tam thiếu gia, cô Lâm.”
Hạ Minh Tuyên gật đầu.
Anh nhìn Lâm Tố Tâm nói: “Tố Tâm, em có thể đi pha giúp anh ly trà không? Anh hơi khát.”
Lâm Tố Tâm sững người một chút, sau đó hiểu ra, Hạ Minh Tuyên muốn cô tránh đi một chút.
Lâm Tố Tâm có chút không thoải mái. Hạ Minh Tuyên muốn nói điều gì với Phó Tử Khâm? Lại còn không muốn cho cô nghe? Cô còn muốn biết, rốt cuộc vụ tai nạn xe cộ là như thế nào? Khẳng định chuyện này không phải là chuyện ngoài ý muốn.
Nhưng mà, cô vẫn đứng lên.
Đã không cho cô nghe, cô còn ăn vạ ở đây sao, thật đáng ngại a. Hơn nữa, Hạ Minh Tuyên với Phó Tử Khâm cũng không thể có gì mờ ám, người ta muốn cô tránh đi, khẳng định có chuyện quan trọng phải nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2701-em-la-nguoi-thuong-huong-tiec-ngoc.html.]
Cũng vừa hay, cô cũng đang muốn đi tìm bác sỹ điều trị, hỏi một chút về tình trạng của Hạ Minh Tuyên. Người đàn ông này không chú trọng thân thể của mình, cô chỉ đành phải tự mình quan tâm.
Nhìn thấy Lâm Tố Tâm biến mất sau cửa, Hạ Minh Tuyên dựa người vào gối hỏi: “Đã tìm được cái gì?”
Phó Tử Khâm nói: “Tối nay, tôi với cô Lâm là đi xe của đoàn làm phim tới quán bar. Buổi chiều, lúc tôi đưa cô Lâm về khách sạn, xe vẫn hoạt động bình thường, cho nên, nếu có người động tay động chân vào chiếc xe, nhất định là lúc chúng tôi tới quán bar.”
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên trầm ngâm nói: “Lúc tôi lái xe tới quán bar đã cảm thấy phanh có chút không nhạy nhưng vẫn có thể dừng xe được. Hiện giờ nghĩ lại, chắc chắn lúc đó phanh đã bị động vào.”
Phó Tử Khâm gật đầu nói: “Tôi đã đi xem lại video giám sát gara của khách sạn, xác thực là có người đã lén động vào cái xe. Nhìn hình ảnh thì là hai người bản xứ, cảnh sát đã tiến hành điều tra rồi, nhưng mà, lúc chúng tôi tới nhà, người nhà bọn họ đều nói hai người họ mấy ngày rồi không có về nhà. Hiện giờ cảnh sát đã bố trí người theo dõi người nhà họ, đồng thời kiểm tra các con tàu cùng chuyến bay ra khỏi đảo tối qua, ngày mai sẽ có kết quả.”
Hạ Minh Tuyên nghe Phó Tử Khâm nói xong thì trầm ngâm, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên thành giường: “Vậy chiếc xe đi theo sau muốn đ.â.m vào xe của tôi thì sao?”
Phó Tử Khâm nói: “Lúc ngài phát hiện ra và tránh thoát khỏi chiếc xe ở trên đường, hình như tài xế xe đó phanh không kịp, đã lao ra khỏi đường chính, lăn xuống dưới chân núi. Nhìn hiện trường thì đã rớt xuống biển. Cảnh sát đang bố trí người vớt, nhưng mà trời vẫn tối, dòng chảy vùng này khá mạnh, nhất thời chưa chắc đã tìm được.”
Hạ Minh Tuyên cười lạnh một tiếng: “Phanh thì không ăn, tôi lại ở quán bar uống rượu, bên cạnh còn mang theo phụ nữ, dù có đ.â.m xe bỏ mạng cũng là do hành vi phóng đãng của tôi. Ở quán bar tìm gái, còn uống rượu lái xe dẫn tới bi kịch, dù có c.h.ế.t cũng đáng. Chiêu này đủ độc, anh hai của tôi đúng là có tiến bộ!”
Phó Tử Khâm cúi đầu không nói gì.
Cho dù các vị thiếu gia của Hạ gia đấu đá với nhau thật, thì những lời này cô ta cũng không thể nghe, càng không thể bàn tới.
Hạ Minh Tuyên nhắm mắt lại, tiếp tục nói: “Thân phận những người này không khó điều tra, nhưng mà tôi có chút không rõ. Đêm nay tôi tới đảo Bali gặp Lâm Tố Lâm là chuyện nhất thời, có rất ít người biết, hơn nữa đều là thân tín của tôi. Rốt cuộc là ai… ăn cây táo rào cây sung, đem chuyện này lộ ra ngoài?”